
Quyển 02: Những câu hỏi Thiền Tông – Tập 1
✍️ Mục lục:
Câu 2: Khi các thứ nơi Ý nằm trong Tánh hiển lộ. Tôi lấy một ví dụ về cái vui thấp để ông nghiền ngẫm:
Bình sanh, có lần nào ông làm Phước, được người nhận cám ơn và các người chung quanh tán thưởng, ông nghe lòng mình an vui thầm lặng, nhưng không dao động đến mấy ngày liền, nếu ông thấy mình được an vui là sai, đó là ý thức của Tánh Người vui chứ không phải Tánh trong Phật vui.
Cái vui của Ý trong Tánh Phật như sau:
Khi cái vui của Ý trong Tánh Phật Thanh Tịnh vui, thì: Như ông hiện giờ ông đang sống ở trong bầu không khí bị ô nhiễm, ngột ngạt, nhiệt độ oi bức, bụi bặm, tầm nhìn bị che khuất, cộng với biết bao cảnh vật không vừa ý. Bất ngờ, bầu không khí ông đang hít thở trở nên trong sạch, nhiệt độ mát mẽ, tầm nhìn thông suốt, tất cả cảnh vật đều vừa ý, nghe rất vui khỏe, ông cảm nhận cái an vui ấy, tự ông biết, chớ không dùng văn tự hay lời nói mà diễn tả được. Bởi vậy, người xưa có nói: “Khi đến chỗ an vui đó, như người uống nước nóng lạnh tự biết”.
Ông Trần Quế lại hỏi:
Như vậy, việc làm hằng ngày của tôi phải như thế nào?
Trưởng Ban trả lời:
– Việc làm hằng ngày của ông như sau: Hằng ngày, ông làm việc gì, cứ chăm chú việc đó mà làm, không suy nghĩ việc khác, ông tập được như vậy, khi thuần thục, tự nhiên việc làm của ông hết sức hoàn thiện.
Trưởng Ban nói thêm:
Việc làm để tích Công đức và Phước đức, ông phải thực hiện như sau:
1- Khi ông làm từ thiện, tâm Vật lý của ông cứ tự nhiên Thanh Tịnh, đừng khởi ra suy nghĩ gì cả.
Vì sao không được suy nghĩ?
– Vì khi ông giúp đỡ người khác mà có suy nghĩ kèm vào, thì đường dây Luân hồi sẽ được thiết lập ngay!
Nếu ông suy nghĩ thanh cao, làn sóng Điện từ Dương trong Tánh Người của ông sẽ phát ra tần số thanh cao, khi ông tích lũy thật nhiều, tần sóng ấy sẽ dẫn khối nghiệp và Tánh Phật của ông. (khối nghiệp và Tánh Phật của ông chuyển thể là “Trung Ấm Thân”) hút lên các Cõi Trời tương đương việc làm Phước thiện và cầu mong của ông.
Khi ông làm thiện, mà tâm ông hay nóng giận, thì ông tự tạo ra làn sóng Điện từ Âm hút Trung Ấm Thân của ông vào cõi Thần, gọi là A Tu La.
Nói tóm lại, Tánh Người ông phát sanh ra tần số nào là ông hòa nhập vào tần số đó. Đây chính là nghiệp lực tự nhiên của Vũ Trụ cuốn hút ông vào cảnh giới đó. Chứ không có bàn tay quyền năng nào sắp xếp hay làm việc này cả.
Còn tâm của ông ở trạng thái “vô sở trụ”, tức không dính mắc bất cứ vào chỗ nào, nên luật Nhân – Quả không cuốn hút được.
Ở trạng thái này, Đức Phật dạy: ai luôn thực hiện được như vậy, lâu ngày sẽ bắt được tần số Thanh Tịnh trong Bể Tánh Thanh Tịnh Phật Tánh của chính mình.
Nếu ông thực hiện được như vậy, lúc này Tánh Người của ông tạm mượn thân tứ đại để sinh hoạt vậy thôi.
Ông Trần Quế hỏi:
Xin Trưởng Ban phân tích rõ:
Trưởng Ban phân tích:
Trong Càn khôn Vũ Trụ này có hai loại chánh:
– Những thứ trong Phật Tánh, mà chúng ta gọi là tinh thần, đó là cái Ý trong Tánh Phật.
– Tứ đại và vạn vật, mà chúng ta gọi là sắc uẩn, đó là do cải Ý trong Phật Tánh sử dụng cái Tưởng của Tánh Người, suy nghĩ ra nên tạo thành nghiệp.
– Chung quy, cái nghiệp mà có là do Tánh Phật sử dụng 16 thứ của Tánh Người mới có,
– Cái nghiệp này, chính là động lực đưa ông cũng như loài người đi trong 6 nẻo Luân hồi.
– Ai muốn không bị Luân hồi, thì đừng tạo nghiệp, chớ nơi Thế Giới này không có cách nào khác.
– Ai muốn sống với các Tánh trong Luân hồi thì suy tưởng, tức không Thanh Tịnh.
Chỉ đơn giản như vậy thôi, còn ai đó bày ra chuyện này, làm ra chuyện nọ là tự mình làm ra Nhân – Quả đó.
Trong kinh Diệu Pháp Liên Hoa Đức Phật có dạy rõ:
– Pháp “Trụ” là ở yên, tức Thanh Tịnh.
– Pháp “Dị” tức theo Luân hồi.
Dù pháp có “Trụ” hay “Dị” gì, Phật Tánh vẫn là Phật Tánh, tướng Thế Gian luân chuyển là của Thế Gian, ông muốn sống với Tánh nào tùy ý ông, Đức Phật dạy nó là như vậy, ai biết nguyên lý này mới tu theo Đạo Phật mới đúng được.
Đức Phật dạy thật rõ:
– Các tướng Thế Gian thường còn là Thế Tôn nói các tướng tự nhiên sinh diệt của Vật lý đi theo vòng luân chuyển trong Tam Giới này. Vì từ trước đến nay, ông dụng công tu Thiền, mà ông ép cho cái Tưởng của Tánh Người mất đi. Tánh Người là thân Vật lý của con người, mà ông ép cho nó mất đi, chẳng khác nào ông sử dụng thân ông ép cho sóng biển không gợn sóng vậy.
Đức Phật dạy như sau:
– Người tu Đạo Giải Thoát, mà sử dụng thân và tâm để tu hành, chẳng khác nào nấu cát mà muốn thành cơm.
– Người tu muốn Giải Thoát, duy nhất phải biết:
1- Phật Tánh là gì?
2- Tánh ngưởi là sao?
Hãy nghe Như Lai nói kệ:
Tu Thiền đừng kiếm hay tìm
Nhận ra Tánh Phật, sống liền với Y
Dụng công tìm kiếm mà chi
Tánh Người Vật lý, dẹp chi cho cuồng.
Tánh Phật là Tánh hằng luôn
Thấy, Nghe, Nói, Biết chân thường là đây
Tu Thiền phải hiểu chỗ này
Tánh Người luân chuyển, Phật thì tịnh thanh.
Như Lai đã dạy rất rành
Tánh Người luân chuyển, tà sanh chỗ này
Chân thường Phật Tánh là đây
Chỉ cần Thanh Tịnh, dứt dây Luân hồi.
Ông Trần Quế lại xen vào lời Trưởng Ban:
– Sao các thầy không dạy chỗ này?
Trưởng Ban trả lời:
– Vì quý thầy không biết, còn những vị thầy biết mà không dạy là có nguyên do như sau:
– Nếu dạy rõ chỗ Giải Thoát này, không ai cung phụng cho quí thầy nữa, nên quí thầy không dạy là vậy.
Trưởng Ban nói:
– Hôm nay, ông biết được chỗ cao xa này, cũng có nghĩa là vô số đời trước ông đã quyết chí tìm, nên hôm nay mới gặp. Tôi đã hết tình hết lý chỉ cho ông, mong ông cố gắng, đừng đem lời nói của tôi nói bừa bãi không tốt, nếu ông muốn giúp người khác, hãy tìm hiểu kỹ coi người đối diện mình tu theo Đạo Phật họ có muốn Giải Thoát không, nếu muốn thì mới giúp họ, còn người nào tìm hiểu Pháp môn Thiền Tông học này để đi kiếm tiền, ông không được phép nói cho người này biết, dù là một một chữ cũng không nói, phần này Đức Lục Tổ dạy rất rõ trong kinh Pháp Bảo Đàn, chúc ông thật nhiều may mắn.
Ông Trần Quế nghe xong rưng rưng nước mắt và hỏi thêm:
– Xin Trưởng Ban vui lòng sắp xếp theo thứ tự việc tu theo Thiền Tông Đạo Phật, vì tôi là người chỉ hiểu Đạo Phật qua sách kinh chứ tôi chưa hề tu theo Đạo Phật lần nào.
Trưởng Ban nói tiếp:
– Đây là căn bản tu theo Thiền Tông:
Thứ nhất: Phải học hỏi, suy tư, và thực tập gọi là VĂN, TƯ, TU.
Thử hai: Phải hiểu TÀI, SẮC, DANH, THỰC, THÙY là cái gì?
Thứ ba: Phải biết SẮC, THỌ, TƯỞNG, HÀNH, THƯC chiều sâu của nó ra làm sao?
Tôi xin giải nghĩa 13 chữ nói trên để ông hiểu, ông muốn tu phải cố gắng, chắc chắn sẽ đạt theo ý nguyện của ông.
– Chữ văn: Đọc kinh điển hoặc nghe lời giảng của pháp sư (phải đúng pháp sư, chứ giảng sư không ăn thua gì).
– Chữ tư: Phải suy tư hiểu nghĩa cho đúng với ý pháp sư nói.
– Chữ tu: Ông phải tu tập đúng ý chánh pháp của Đức Phật đã dạy.
– Chữ tài: Tiền bạc, phải sử dụng cho đúng ý nghĩa của người tu theo Đạo Phật, chứ không phải từ bỏ tiền tài.
– Chữ sắc: về sắc đẹp của nam nữ ông đừng dính mắc vào, còn vật dụng có gì sử dụng nấy, không chê khen.
– Chữ danh: Danh lợi ở Thế Gian ông xem như ảo ảnh phù du.
– Chữ thực: Ông phải ăn uống triệt để theo phương cách cân bàng âm dương là ông đã giải quyết được 50% của sự tu theo Thiền Tông, gọi là tu thực.
– Chữ thùy: Việc ngủ nghỉ của người tu theo Thiền Tông, đói thì ăn, mệt thì ngủ, không bận bịu trong lòng một chút nào, nhớ đừng ép thân.
– Chữ sắc: Chữ sắc ở phần này không phải là chữ sắc của câu số 5, mà nói toàn bộ cơ thể của ông. Cơ thể khỏe mạnh, tinh thần rất sảng khoái, việc tu theo Thiền Tông rất thuận lợi, vì sắc thân ông được cân bằng, luôn vận hành Thanh Tịnh theo Điện từ Quang. Nhờ Điện từ Quang này, nên thân và tâm Vật lý của ông rất nhẹ nhàng.
– Chữ thọ: Tức thọ khổ, thọ vui, hay không khổ không vui, ông không màng đến.
– Chữ tưởng: Cái suy nghĩ, hay tưởng tượng mọi thứ trên đời, mà tưởng trong Thanh Tịnh nên không sanh ra vọng.
– Chữ hành: Đây là vận hành có 2 phần:
Một là Điện từ Quang hành để bảo tồn sự sống của vỏ bọc Tánh Phật.
Hai là Điện từ Âm – Dương hành để bảo vệ từng tế bào một là nói riêng, còn nói chung là tổng thể sắc thân của ông.
Trên đây là 2 phần tồn tại của một con người cũng như tất cả các loài động và thực vật.
Đức Phật dạy:
Khi tâm suy nghĩ, tức vọng tưởng phát ra, nó tạo ra những “chông gai”, nên dòng Điện từ Âm – Dương đang liên tục duy trì cơ thể của ông, nó quét cái suy nghĩ của ông đến nơi ông suy nghĩ, chính đây là Luân hồi.
Vì nguyên lý này nên Đức Phật dạy:
Người tu Thanh Tịnh Thiền, là để tâm Vật lý mình Thanh Tịnh nên “chông gai” không lú ra, do đó Điện từ Âm – Dương nó chỉ quét để duy trì cơ thể thôi.
Vì nguyên lý này, mà Như Lai dạy Pháp môn tu Thanh Tịnh Thiền là không được dụng công là vậy.
– Chữ thức: Chữ thức này là hiểu biết do sự học hỏi của ông, nên gọi là học thức hay trí thức của Vật lý; còn cái Biết của Ý trong Tánh, là cái Biết tự nhiên của Phật Tánh.
Trên đây là 13 phần dành riêng cho người tu theo Thiền Tông để Giác Ngộ và Giải Thoát, nếu ông thực hiện được chắc chắn sẽ có kết quả tốt.
Một lần nữa xin lưu ý ông:
– Ông sử dụng 13 thứ trên ở trạng thái Thanh Tịnh là phải. Nếu ông sử dụng các thứ trên của Vật lý Âm Dương dù ông có dụng công thực hành 1.000 năm cũng chẳng đi đến đâu cả.
– Ông tu theo Thiền Tông, khi vọng tưởng nó có hiện ra, kệ nó, không màng đến, ông nhớ đừng dẹp nó.
Vì sao vậy?
Vì vọng tưởng là tự nhiên của Vật lý Âm Dương nơi Thế Giới này, nếu ông dẹp, ông bị cái lỗi là vi phạm Nhân – Quả Luân hồi tự nhiên của Vật lý.
Các vị đi trong đoàn thốt lên:
– Quá tuyệt! Quá tuyệt! Không ngờ ở nơi xa xôi hẻo lánh này lại có vị thông làu và giải nghĩa tu theo Thiền Tông học rất rõ ràng và tường tận như vầy.
Có nhiều vị không cầm được nước mắt và thốt lên: “Chúng tôi đi tìm lời dạy của Đức Phật, không đâu giảng rõ, đến đây, Chúng tôi như vào “Bể giáo lý Thiền Tông”. Chúng tôi đã ghi rõ từng lời, từng câu của Trưởng Ban giải nghĩa, nhất định về áp dụng ngay Công thức tu Thiền Tông này, nhất là tu Thực và tu Tập. Một lần nữa Chúng tôi xin hết lòng cám ơn Trưởng Ban.
Video (Trích đoạn)
✍️ Mục lục: Quyển 02: Những câu hỏi Thiền Tông – Tập 1 – Xem tiếp