Sách Tâm Linh

Sự Hiển Hiện – Manifestation

✍️ Mục lục: Sự Hiển Hiện – Manifestation

⭐️Khoảnh khắc Bạn thấy Mình là Năng lượng – Mọi Giới hạn Biến mất

Nếu Bạn đang nghe những lời này, có thể đâu đó trong Bạn đã biết. Không phải cái đầu hay Lý trí, thứ vẫn thường muốn phân tích, kiểm chứng, phản biện mọi thứ. Tôi đang nói đến phần ở bên kia của suy nghĩ, nơi mà những điều sâu thẳm hơn vẫn âm thầm biết, dù Bạn chưa từng gọi tên nó. Phần đó trong Bạn đã chờ được nhận ra từ rất lâu. Việc Bạn chạm vào Video này đúng khoảnh khắc này, giữa vô vàn lựa chọn khác không phải ngẫu nhiên. Nó là một sự Đồng bộ Tinh tế trong trường Năng lượng của Bạn. Một Tín hiệu rằng Linh hồn đã sẵn sàng nhớ lại điều mà nó từng biết nhưng đã bị quên đi.

Từ ngày đầu tiên Bạn mở mắt, Thế Giới này dạy Bạn rằng Bạn là một Cơ thể. Một khối Vật chất có hình dạng, có Giới hạn, có tên gọi. Bạn được gắn cho một cái tên, một câu chuyện, một Danh tính và từ đó Bạn bắt đầu hành trình tin rằng mình là thứ gì đó cố định.
Nhưng hãy dừng lại ngay trong giây phút này.
Cảm nhận xem có một phần nào trong Bạn vẫn Chuyển động. Một dòng gì đó vẫn đang thở, đang rung, đang sống. Ngay cả khi Bạn không cố làm gì, đó chính là Bạn. Không phải Thân thể này mà là Năng lượng đang làm cho Thân thể này sống.
Đừng vội cố hiểu điều này. Đừng cố biến nó thành một Khái niệm. Hãy để câu nói đó rơi xuống như một hạt Ánh sáng và lắng xem Cơ thể Bạn phản ứng thế nào.
Tim Bạn có đập chậm lại không? Da Bạn có nổi da gà không?
Chỉ cần một khe hở nhỏ trong Nhận thức mở ra là Năng lượng đã bắt đầu lan tỏa.
Hãy thử nhìn quanh căn phòng Bạn đang ngồi, chiếc điện thoại, bức tường, bàn tay Bạn. Tất cả dường như đều rắn chắc.
Nhưng nếu Bạn có thể thu nhỏ lại, nhỏ hơn cả Nguyên tử, nhỏ hơn cả hạt Proton, Bạn sẽ thấy chẳng có gì thật sự đặc cả, chỉ là Năng lượng đang Dao động ở những Tần số khác nhau, tạo ra ảo giác về hình dạng.
Cái mà ta gọi là Thế Giới Vật chất chỉ là Ánh sáng đang tự nén mình lại thành hình.
Và cái gọi là Tôi cũng chỉ là một phần của dòng sáng đó tạm thời kết tụ thành hình dáng con Người.
Khi Bạn tin mình là Thân thể, Bạn trở nên sợ hãi, sợ mất, sợ đau, sợ chết, sợ không đủ.
Bởi vì Thân thể có Khởi đầu và Kết thúc, có Sinh – Lão – Bệnh – Tử. Nhưng Năng lượng thì không. Nó chỉ đổi hình, đổi nhịp, đổi vai, không bao giờ biến mất.
Bạn có nhận ra không? Trong sâu thẳm, Bạn chưa từng biến mất. Từ đứa trẻ từng nhìn lên bầu Trời năm 5 tuổi đến con Người đang nghe những lời này, vẫn là cùng một Tôi, nhưng đã đi qua hàng ngàn lớp hình dạng, Cảm xúc, vai diễn.
Thứ không thay đổi chính là dòng Năng lượng đang Quan sát tất cả.
Có lẽ Bạn từng nghe câu này nhưng chưa bao giờ thật sự cảm được. Bạn không phải con Người đang tìm kiếm trải nghiệm Tâm linh. Bạn là Linh hồn đang trải nghiệm việc làm con Người.
Khoảnh khắc Bạn không chỉ nghe mà nhận ra Thế Giới bắt đầu đổi khác. Không phải Thế Giới ngoài kia biến mất mà cách Bạn nhìn nó bắt đầu tan rã.
Tất cả những gì từng được gán nhãn đúng sai, tốt xấu, Tôi, họ, có không bỗng trở nên mềm lại và Bạn bắt đầu cảm được một điều giản đơn. Mọi thứ đều đang sống cùng một dòng; trong Ngôn ngữ của Năng lượng không có Tôi và Bạn, chỉ có một Tần số đang tự chơi bản nhạc của chính nó bằng hàng triệu nhạc cụ khác nhau. Một số người gọi đó là Chúa, một số gọi là Vũ Trụ.
Nhưng thật ra chỉ có Năng lượng đang Nhận biết chính nó qua vô số hình dạng.
Khi Bạn bắt đầu thấy mình là Năng lượng, mọi định nghĩa về cách sống sẽ tự thay đổi. Không cần cố gắng thành công, tốt đẹp, Giác Ngộ vì tất cả những điều đó đều là nỗ lực của cái Tôi Vật lý đang muốn trở thành cái gì đó. Còn Năng lượng nó chỉ là không cần chứng minh, không cần nắm giữ, không cần hoàn thiện, chỉ cần biết mình đang là.
Và có thể ngay lúc này Bạn đang bắt đầu nhớ lại; không phải một Kiến thức mới mà là một Ký ức Linh hồn về chính thứ Ánh sáng đã từng biết mọi thứ làm một.
Hãy để Cảm giác ấy lớn dần trong Bạn như thể Không khí quanh Bạn đang mở rộng. Và trong sự im lặng đó có thứ gì đó đang thì thầm chào mừng về nhà.

💥Phần hai: Ảo tưởng về Mật độ.
Hãy nhìn quanh Bạn ngay bây giờ. Bức tường, trước bàn, điện thoại trong tay, cả chính Cơ thể Bạn. Tất cả đều cho Cảm giác rắn thật không thể xuyên qua.
Chúng ta quen tin rằng nếu chạm được thì nó có thật.
Nhưng Khoa học Lượng tử đã chứng minh điều ngược lại. Khi đi sâu vào Bản chất của Vật chất, người ta Phát hiện chẳng có gì ở đó cả. Không có viên gạch, không có hạt rắn, chỉ là Năng lượng Dao động ở những Tần số khác nhau; lặp lại đủ nhanh để đánh lửa Giác quan rằng nó đặc.
Chiếc bàn tưởng như cứng thật ra 99,999999% là khoảng trống.
Cơ thể tưởng như vững chắc, chỉ là mạng lưới của hàng tỷ Nguyên tử, liên tục đổi chỗ, tái tạo, trao đổi Vật chất với Không khí, với Vũ Trụ.
Chúng ta gọi đó là Thế Giới Vật chất, nhưng thực ra nó chỉ là Ánh sáng đang tự nén mình lại thành hình.
Khoa học gọi đây là ảo tưởng về Mật độ The Density Delusion.
Một ảo tưởng được duy trì bởi tốc độ Dao động của các hạt Năng lượng.
Chúng Chuyển động nhanh đến mức mắt người không thể thấy khoảng trống giữa chúng và bộ Não diễn giải điều đó thành Chất rắn.
Cũng giống như khi Bạn quay một vòng lửa, mắt thấy thành vòng tròn Ánh sáng nhưng thật ra chỉ là một đốm lửa Chuyển động nhanh.
Vật chất cũng vậy, là Ánh sáng Chuyển động trong nhịp cực nhanh mà ta tưởng là Hình hài.
Cơ thể Bạn, thứ Bạn nghĩ làm mình cũng chỉ là bản hòa âm của vô số Tần số.
Các Tế bào không cố định, Nguyên tử không thuộc về Bạn mãi mãi. Trong từng hơi thở, hàng triệu Nguyên tử trong phổi Bạn đang được thay thế bằng những Nguyên tử vừa rời khỏi lá cây từ đại dương hay từ một vì sao xa.
Mỗi giây Bạn đang được tái sinh nhưng Tâm Trí không nhận ra. Nó chỉ thấy một Cơ thể quen thuộc và gọi đó là Tôi. Thật ra Tôi chỉ là một dòng Năng lượng tạm thời đang mang hình dạng người.
Điều này nghe có vẻ trìu tượng nhưng hãy thử nhìn chính đôi tay của Bạn. Bạn thấy da, thấy xương, thấy gân. Nhưng thật ra tất cả chỉ là điệu nhảy của các hạt Năng lượng đang Dao động theo một nhịp cụ thể.
Mỗi Tế bào là một dàn nhạc nhỏ. Hàng tỷ dàn nhạc đó hòa vào nhau thành bản giao hưởng Bạn gọi là Thân thể. Khi một vùng Năng lượng rối loạn, Âm thanh lệch đi, ta gọi đó là bệnh.
Khi nhịp trở lại Hài hòa, ta gọi đó là Chữa lành.
Không có gì Thần bí ở đây, chỉ là Năng lượng trở về đúng nhịp vốn có của nó.
Tại sao điều này quan trọng?
Bởi vì khi Bạn tin rằng mình là Vật chất, Bạn trở thành nạn nhân của Mật độ. Bạn nghĩ thay đổi cần thời gian. Bạn tin rằng Chữa lành cần năm tháng. Bạn nghĩ hạnh phúc nằm ở đâu đó xa xôi.
Nhưng Năng lượng không Vận hành theo thời gian. Nó chỉ phản ứng với Tần số Bạn đang phát ra. Khoảnh khắc Bạn thay đổi Tần số, toàn bộ cấu trúc quanh Bạn bắt đầu tái Tổ chức.
Đó là lý do có những người Tự nhiên khỏi bệnh hoặc bỗng thấy Cuộc sống đổi khác chỉ sau một khoảnh khắc tỉnh thức.
Không phải phép màu, đó là Trường Năng lượng đổi nhịp.
Thế Giới Vật chất không hề rắn, chỉ là Ý thức của Bạn đã khiến nó có vẻ như vậy. 
Khi Bạn tin mình là một khối đặc, Bạn khiến Thực tại cũng phản chiếu lại Niềm tin đó. Chậm chạp, nặng nề, có Giới hạn.
Nhưng khi Bạn nhìn thấy mình là Năng lượng, Thế Giới quanh Bạn cũng bắt đầu trở nên nhẹ. Các tình huống không còn chạm vào Bạn như trước. Bởi vì Bạn không còn đối kháng bằng Vật chất, Bạn Chuyển động bằng Năng lượng.
Có một ví dụ rất đẹp trong Vật lý. 
Hai hạt Photon được tạo ra cùng một lúc dù cách nhau hàng tỷ km vẫn phản ứng đồng thời với nhau như thể giữa chúng không hề có Khoảng cách.
Đó là Hiện tượng vướng víu Lượng tử Quantum Enchangement.
Và điều đó cũng đang xảy ra với Bạn. Bạn được đan kết với tất cả, với người Bạn chưa từng gặp, với bầu Trời, với Ánh sáng trong mắt, với nhịp Tim của hành tinh.
Khi Bạn thay đổi Tần số, Vũ Trụ đáp lại ngay bởi vì nó không ở ngoài Bạn, nó là Bạn.
Điều đáng tiếc là hầu hết con Người chưa từng được dạy cách cảm Năng lượng. Họ chỉ học cách nhìn Vật chất.
Họ tin vào mắt hơn là vào sự Nhận biết. 
Và đấy là ảo tưởng Mật độ trở thành bức tường ngăn giữa họ và chính Linh hồn mình. Họ sống trong Thế Giới 3D của hình dạng, kích thước, cân nặng mà quên rằng đằng sau tất cả chỉ có Ánh sáng đang chơi trò giả vờ làm Vật chất. Nhưng Bạn đang bắt đầu nhìn thấy rồi đấy. Một khe sáng nhỏ trong Nhận thức đang mở ra.
Từ khe sáng đó, thứ từng bị che khuất bắt đầu hé lộ. Vật chất chỉ là Năng lượng, tự dừng lại để Bạn có thể nhìn thấy chính mình.

Hãy nhớ, Thế Giới không thật sự đặc, chỉ là Năng lượng đang tạm thời nén lại. Bạn cũng vậy, một Bản thể Vô hình đang tạm mang Hình hài Hữu hình để học cách nhớ rằng mọi thứ là một.
Giờ hãy thử một khoảnh khắc tĩnh lặng. Đặt tay lên ngực, nhắm mắt lại và Cảm nhận sự rung nhẹ nơi đầu ngón tay. Thứ Bạn cảng được đó không phải mạch đập mà là Sự sống đang Dao động trong Bạn. Hãy ở lại với Cảm giác đó một chút.
Không cần gọi tên, không cần diễn giải, chỉ nhận ra Bạn đang cảm Năng lượng. không phải Tưởng tượng.
Từ đây, hãy mở rộng Cảm giác đó ra ngoài làn da.
Bạn sẽ thấy Năng lượng không dừng lại ở Giới hạn Cơ thể. Không khí quanh Bạn cũng rung lên cùng một nhịp. Âm thanh, Ánh sáng, Nhiệt độ, tất cả đều là những phiên bản khác nhau của cùng một trường.
Khoảnh khắc Bạn thấy điều này, bên trong và bên ngoài bắt đầu tan biến. Không còn Tôi đang Cảm nhận Thế Giới mà là Thế Giới đang tự Cảm nhận chính nó qua hình dạng này.
Đây không phải là Triết lý, đây là Vật lý. Ở cấp độ Lượng tử, mọi thứ đều vướng víu với nhau. Entangle nghĩa là không còn ranh giới thật giữa một hạt và Vũ Trụ xung quanh nó. Khi một hạt thay đổi, toàn bộ trường thay đổi. Bạn không phải một phần trong trường đó. Bạn là trường đó đang Quan sát chính mình dưới hình dạng con Người. Nếu hiểu được điều này, Bạn sẽ thôi nghĩ Tôi cần kết nối với Vũ Trụ. Bởi vì Bạn chưa bao giờ bị tách rời khỏi nó. Mỗi hơi thở Bạn hít vào đã là giao tiếp. Mỗi Cảm xúc Bạn Cảm nhận đã là Thông điệp. Bạn không cần thực hành để trở thành Năng lượng. Bạn chỉ cần bỏ đi ý nghĩ rằng mình không phải là nó.
Khi Bạn nhìn kỹ đến mức mọi hình dạng tan ra, chỉ còn một dòng sáng mềm chảy giữa mọi vật, Thế Giới bắt đầu thay đổi màu sắc. Nó không còn là nơi Bạn phải chống lại mà là một tấm gương đang phản chiếu từng nhịp dung của Nhận thức Bạn.

Bạn đã nghe nói về Luật Hấp dẫn, Manifestation, Quantum Field. Nhưng tất cả những Khái niệm đó chỉ là cách khác để diễn tả cùng một điều.
Nhận thức chính là cơ chế sáng tạo.
Càng nhìn sâu, Bạn càng thấy rằng mọi thứ đều xuất phát từ nơi Bạn đang nhìn.
Bằng thứ gì? Bằng mắt hay bằng Năng lượng?
Một ngày nào đó, khi Bạn vô tình nhìn vào đôi mắt người khác và thấy trong đó không chỉ có con Người mà là Ánh sáng đang nhìn lại Ánh sáng, Bạn sẽ hiểu vì sao những nhà hiền triết xưa chỉ mỉm cười và không nói thêm gì nữa.
Bởi vì khi đã nhìn xuyên lớp ảo, môn tử trở nên thừa, chỉ còn trải nghiệm sống động của sự thật rằng Năng lượng chưa bao giờ rời bỏ Bạn và Bạn chưa bao giờ thôi là nó.

💥Phần ba: Khoảnh khắc Thức tỉnh
3 năm trước, có một người đàn ông ngồi trong phòng khám, trước mặt là tờ kết quả xét nghiệm mà chính bác sĩ cũng không thể giải thích. 6 tháng trước đó, ông được chẩn đoán mắc một căn bệnh mãn tính, thứ mà y học nói rằng nếu hồi phục cũng phải mất nhiều năm. Thế nhưng hôm ấy kết quả cho thấy không còn dấu vết nào của bệnh, không phải thuyết giảng mà là biến mất hoàn toàn như thể nó chưa từng tồn tại. Vị bác sĩ chỉ biết lắc đầu, lặp đi lặp lại trong sự kinh ngạc. Tôi không hiểu điều này không thể xảy ra.
Người đàn ông ấy hiểu, nhưng ông biết rằng nếu nói ra nguyên nhân thật, có lẽ chẳng ai tin.
Ba tháng trước ngày đó, ông bắt đầu trải qua một sự Chuyển động bên trong, không phải qua nỗ lực hay Kỹ thuật nào mà là một quá trình buông, buông cả Niềm tin rằng mình cần phải tỉnh thức.
Ông từng ngồi Thiền suốt nhiều năm, cố gắng dừng dòng suy nghĩ, cố đạt đến sự yên tĩnh, nhưng lần này ông không làm gì cả, chỉ ngồi trong im lặng và hỏi, “Nếu Tôi không phải Thân thể này, vậy Tôi là ai?”
Câu hỏi đó không dẫn đến câu trả lời mà dẫn đến một sự sụp đổ.
Một buổi sáng bình thường, ánh nắng xuyên qua cửa sổ và trong khoảnh khắc mọi ranh giới tan biến.
Ông không còn cảm thấy mình đang ở trong Cơ thể. Cơ thể vẫn ở đó nhưng nó không còn tách biệt với Không gian xung quanh.
Không có trong ngoài, chỉ có một dòng Chuyển động liền mạch nơi Không khí, Âm thanh, Ánh sáng và ông hòa làm một.
Ông vẫn nghe tiếng quạt, vẫn cảm được sàn nhà lạnh dưới chân, nhưng tất cả trở nên một nhịp rung duy nhất.
Không có Trung tâm, không có Giới hạn, chỉ có Năng lượng đang tự Cảm nhận chính nó.
Khoảnh khắc ấy kéo dài chưa đầy 3 phút, nhưng chỉ 3 phút cũng đủ để thay đổi toàn bộ Nhận thức của một đời người.
Khi Tâm Trí quay trở lại, ông biết rằng mình vừa chạm vào điều không thể diễn tả bằng lời. Không phải tin tưởng, không phải Tưởng tượng mà là trải nghiệm trực tiếp rằng Tôi không phải Thân thể này, Tôi là Năng lượng đang mang hình dạng Thân thể này.
Kể từ hôm đó, Cơ thể ông bắt đầu thay đổi theo cách khó tin, không phải vì cố gắng mà vì mọi thứ tự tái Tổ chức. Ông thấy Cơ thể nhẹ hơn, đầu óc sáng hơn và quan trọng nhất, căn bệnh từng được chẩn đoán là không thể phục hồi, biến mất mà không có bất kỳ liệu pháp y khoa nào can thiệp.
Không có phép màu, đó chỉ là Hệ quả Vật lý khi Ý thức không còn đồng nhất với Mật độ. Khi con Người thôi tin rằng mình là Vật chất, Vật chất bắt đầu phản ứng khác đi. Cơ thể chỉ đơn giản nghe theo Tần số mới của người đang Nhận biết nó.
Điều đó không chỉ là câu chuyện riêng của ông. Nó là khả năng Tự nhiên trong mỗi con Người khi lớp vỏ của cái Tôi Vật lý mờ dần và Năng lượng thật sự được phép nhận ra chính mình.
Nhiều người gọi đó là Thức tỉnh. Nhưng thật ra chẳng có ai Thức tỉnh, chỉ có Năng lượng đang trở lại Trạng thái biết mình là Năng lượng.
Nếu Bạn từng có khoảnh khắc rất ngắn, thời gian dường như dừng lại, Âm thanh xa đi và chỉ còn Cảm giác mình đang là Sự sống đang thở thì Bạn đã từng chạm vào tầng đó rồi. Bạn chỉ chưa ở lại đủ lâu để nhận ra đó là Bản thể thật của mình.
Với người đàn ông ấy, chỉ cần một lần chạm là đủ để định nghĩa lại Thực tại.
Bởi vì từ giây phút đó, ông không còn sống như một người trong Thân thể mà sống như Ánh sáng đang khoác lên Thân thể để Cảm nhận chính mình.
Không có Kỹ thuật, không có phương pháp, chỉ có sự sụp đổ của những bức tường cũ.
Khi Tâm Trí ngừng cố hiểu, Ý thức liền mở ra.
Và trong sự im lặng ấy, Năng lượng thuần khiết, bao la, dịu nhẹ bắt đầu thở qua từng Tế bào.
Từ đó, Chữa lành không còn là Hành động mà là sự Cộng hưởng Tự nhiên giữa Ý thức và Năng lượng.
Khi người Quan sát và Thân thể cùng rung ở một Tần số, mọi thứ trở nên Hài hòa.
Và có lẽ khi Bạn nghe đến đây, một phần trong Bạn cũng đang khẽ rung theo như thể Linh hồn đang nói nhỏ, “Tôi đã từng biết điều này.”

💥Phần bốn: Tính dịch chuyển
Khi con Người bắt đầu
nhìn thấy mình không còn là Vật chất mà là Năng lượng đang Vận hành Vật chất, mọi Quy luật Sinh học trong Cơ thể bắt đầu thay đổi. Nghe có vẻ trừu tượng nhưng đây không phải ẩn dụ Tâm linh, đây là Vật lý của Ý thức. Cơ thể Bạn không hoạt động độc lập với Nhận thức. Từng Tế bào trong Bạn, hàng chục nghìn tỷ đơn vị sống đều lắng nghe mệnh lệnh phát ra Từ trường Ý thức mà Bạn đang đồng nhất.
Não của Bạn phát ra Tín hiệu Điện từ liên tục và mỗi Tín hiệu đó mang trong nó dữ liệu của Niềm tin, Cảm xúc và Danh tính. Cơ thể không chỉ nghe thấy chúng mà còn Tổ chức chính nó dựa trên những Tín hiệu đó.
Khi Bạn tin rằng mình là một Thân thể Vật lý bị ràng buộc bởi Di truyền, Cơ thể tuân theo mệnh lệnh ấy, các Tế bào bắt đầu hoạt động như một hệ thống Giới hạn, biểu hiện Gen theo khuôn mẫu cũ, phản ứng với Cuộc sống bằng sợ hãi, đề phòng và tiết kiệm Năng lượng.
Đây là điều Khoa học gọi là Epigenetics.
Di truyền không phải số phận mà là kết quả của Tín hiệu Bạn gửi tới Tế bào mình mỗi ngày.
Bạn không cần tin vào Năng lượng để nó tồn tại. Nó vẫn đang hoạt động và Cơ thể Bạn đang đáp lại từng nhịp Cảm xúc mà Bạn phát ra.
Khi Bạn mang trong mình Ý niệm Tôi là Vật chất. Tần số ấy khiến Cơ thể duy trì cấu trúc đặc. bám chặt vào hình dạng, thời gian, tuổi tác.
Mọi sự thay đổi trở nên chậm chạp vì Năng lượng phải đi qua lớp Mật độ mới chạm được vào cơ chế Sinh học.
Nhưng khi Bạn nhận ra mình là Năng lượng, mọi thứ bắt đầu tái cấu trúc từ gốc, không phải qua nỗ lực mà qua sự Đồng bộ Tự nhiên giữa Ý thức và Tế bào.
Hãy Tưởng tượng Bạn đang nói với hàng tỷ sinh thể nhỏ bé bên trong mình. Chúng không hiểu Ngôn ngữ nhưng hiểu Hoàn hảo Tần số mà Bạn phát ra.
Khi Ý thức chuyển từ Tôi là Cơ thể sang Tôi là Năng lượng Vận hành Cơ thể, Bạn đã gửi đi một mệnh lệnh mới. Hãy Tổ chức lại, Chúng ta không còn bị Giới hạn nữa và Cơ thể nghe theo.
Các Tế bào nhận được lệnh An toàn, tăng tốc quá trình tự phục hồi và tự điều chỉnh để phù hợp với Bản chất mới của Bạn.
Thực ra Cơ thể chỉ là một chiếc gương. Khi người Quan sát thay đổi, hình ảnh trong gương cũng đổi theo.
Những ai từng trải qua bước ngoặt Nhận thức đều kể lại rằng sau khi họ thôi cố gắng, mọi thứ trong Cơ thể bỗng trở nên nhẹ. Như thể Năng lượng được phép chảy qua từng Tế bào mà không bị chặn nữa.
Đó là lý do tại sao có người đột nhiên khỏi bệnh. Không phải nhờ phép màu mà vì họ đã ngừng ra lệnh cho Cơ thể đóng băng trong Mật độ.
Khi Danh tính dịch chuyển, khi Tôi không còn là Thân thể mà là Năng lượng đang sống qua Thân thể, Tế bào bắt đầu nghe một bản nhạc mới. Âm thanh ấy không đến từ lời nói mà đến từ Trạng thái tồn tại của Bạn.
Cơ thể không còn phải chống chọi để Sinh tồn. Nó bắt đầu biểu hiện thay vì bảo vệ. Nó chuyển từ chế độ sợ hãi sang chế độ sáng tạo. Và đó chính là bước ngoặt.
Mọi điều Bạn gọi là Chữa lành, tái sinh, thay đổi Thực tại đều bắt đầu bằng sự thay đổi trong Danh tính Năng lượng.
Điều thú vị là Khoa học hiện nay chỉ mới bắt đầu bắt kịp điều này. Họ Phát hiện rằng Niềm tin, Cảm xúc và Nhận thức có thể thay đổi biểu hiện Gen nhanh hơn bất kỳ loại thuốc nào.
Nhưng họ vẫn chưa chạm đến tầng sâu nhất. Rằng bản sắc Năng lượng của con Người mới là Trung tâm điều khiển thật sự của Sinh học.
Bạn không sống trong Cơ thể.
Cơ thể sống trong Bạn, trong trường Năng lượng mà Bạn gọi là Tôi. Và khi Bạn thay đổi Nhận thức về Tôi, toàn bộ Sinh học của Bạn lập tức phải tái sắp xếp để Đồng bộ với Tần số đó.
Đó không phải là chuyện Tâm linh, đó là Vật lý của Nhận thức.
Cũng đơn giản và tất yếu như cách một hạt nước tự Chuyển động theo sóng khi mặt hồ đổi nhịp.
Nghe đến đây, hẳn Bạn cũng Cảm nhận được rồi phải không? Có một phần trong Bạn rất sâu đang khẽ rung lên. Có thể Bạn chưa gọi tên được điều đó nhưng Linh hồn thì biết, rằng Bạn đang thật sự thay đổi.
Khoảnh khắc này không phải ngẫu nhiên. 
Bạn không tình cờ xem đến đây mà là vì một phần bên trong Bạn đã sẵn sàng được nhớ lại. Và nếu Bạn đang cảm thấy Năng lượng trong mình Chuyển động, Tôi mời Bạn làm một điều rất nhỏ nhưng đầy sức mạnh. Hãy để lại bình luận bên dưới: Tôi là Năng lượng.
Câu nói này không chỉ là lời khẳng định mà là một Tín hiệu Cộng hưởng để trường Năng lượng của Bạn giao thoa với hàng nghìn Linh hồn khác đang cùng bước trên hành trình này. Hãy viết xuống như một lời cam kết với chính mình. Bởi vì từ đây trở đi, những phần tiếp theo sẽ không chỉ khiến Bạn nghe thấy mà sẽ khiến Bạn trực tiếp trải nghiệm Năng lượng ấy bên trong.

💥Phần năm: Nhận biết trực tiếp
Đến lúc này, Bạn
không cần thêm Kiến thức nào nữa. Không cần cố hiểu, không cần tin, chỉ cần cảm.
Tôi muốn Bạn dừng lại một chút. Nếu có thể, hãy ngồi thẳng lưng, buông nhẹ vai và hít một hơi thật sâu. Giờ hãy nhắm mắt lại. Nếu đang ở nơi không thể nhắm, chỉ cần để ánh nhìn mềm đi và để cho sự chú ý quay vào bên trong.
Hãy nhận ra một điều rất đơn giản. Bạn đang Nhận biết. Bạn Nhận biết Cơ thể mình, Nhận biết Âm thanh xung quanh, Nhận biết những ý nghĩ đang thoáng qua.
Đừng cố gạt bỏ chúng. Chỉ nhận ra có một phần trong Bạn đang biết. Phần đó không nằm trong đầu, cũng không nằm ở Tim hay bất kỳ nơi nào. Nó không có vị trí. Bạn không thể tìm ra đâu là Trung tâm của Nhận thức bởi vì chính Nhận thức ấy bao trùng mọi thứ.
Giờ hãy để ý đến điều này. Bạn không ở trong Cơ thể. Cơ thể đang ở trong Nhận thức của Bạn. Bàn tay Bạn, hơi thở Bạn, Cảm giác trên da. Tất cả chỉ là sóng xuất hiện trong Không gian của Nhận biết.
Khoảnh khắc Bạn thấy điều đó. Ranh giới Tôi ở đây, Thế Giới ở kia bắt đầu tan. 
Không có trong và ngoài, chỉ có Nhận biết đang tự soi chính nó.
Giờ chuyển sự chú ý sang Cảm giác sống bên trong, không phải Ý niệm Năng lượng, mà là Cảm giác thật về Sự sống đang Chuyển động. Cảm giác đó không có hình dáng nhưng nó có nhịp. Một dòng rung nhẹ như thể trong mỗi Tế bào có một nhịp thở riêng.
Hãy ở lại với Cảm giác đó một lúc, không cần cố giữ, chỉ cần cho phép nó được hiện ra.
Giờ hãy để ý thêm một chút rằng dòng Năng lượng ấy không dừng lại ở làn da.
Không khí quanh Bạn, tiếng động, Ánh sáng, tất cả cũng đang rung cùng một nhịp.
Cái Bạn gọi là Cơ thể Tôi và cái Bạn gọi là Không gian chỉ là hai nhịp rung khác nhau của cùng một Bản thể.
Khi Nhận biết điều này, Bạn không trở thành Năng lượng. Bạn chỉ nhớ lại rằng mình vốn đã là Năng lượng; không phải có Năng lượng mà là chính Năng lượng ấy đang mang hình dạng con Người này.
Giờ hãy mở mắt, không có gì thay đổi bên ngoài nhưng mọi thứ bắt đầu khác bên trong. Khoảng không giữa Bạn và Thế Giới dường như mềm hơn. Nhịp Tim và nhịp sống hòa lại làm một.
Bạn nhìn quanh và cảm thấy Tôi đang ở trong Năng lượng và Năng lượng đang ở trong Tôi.
Khoảnh khắc này, Bạn không thực hành Tâm linh, Bạn đang sống như chính Bản thể Năng lượng của mình.
Từ đây không có việc gì cần làm, chỉ cần tiếp tục nhận ra. Mỗi khi Tâm Trí vội vã, chỉ cần trở lại với Cảm giác này. Sự sống đang Chuyển động qua Tôi. Tôi không cần kiểm soát nó. Và khi Bạn làm được điều đó, mọi thứ khác tự sắp xếp lại.

💥Phần sáu: Cơ thể đã biết, Tâm Trí chưa chịu nhớ
Có thể khi nghe đến đây, Tâm Trí Bạn vẫn còn nghi ngờ. Nó vẫn muốn hỏi làm sao chỉ bằng việc nhận ra mọi thứ lại có thể thay đổi.
Điều đó không lạ bởi vì Tâm Trí được sinh ra để nghi ngờ, bảo vệ và duy trì cái quen thuộc. Nó được lập trình để tin rằng chỉ có cái thấy được, chạm được mới là thật.
Nó sợ những gì vượt ngoài khung đó bởi nếu vượt qua chính nó phải tan rã. Nhưng có một phần trong Bạn, một phần không cần suy nghĩ mà vẫn biết, đó chính là Cơ thể. Cơ thể luôn biết sự thật dù Tâm Trí cố che giấu nó bằng ngôn từ, bằng lý luận, bằng logic. Mỗi khi Bạn rùng mình trước một điều Thiêng liêng, đó không phải Cảm xúc, đó là Cơ thể nhận ra Tần số Cộng hưởng.
Mỗi khi Bạn linh cảm điều gì đó trước khi nó xảy ra không phải ngẫu nhiên. Đó là Cơ thể đọc Năng lượng trước khi Trí kịp diễn dịch nó thành sự kiện. Bạn từng cảm thấy sự Hiện diện của ai đó ngay cả khi chưa nhìn thấy họ. Hay có lúc chỉ bằng một ánh mắt Bạn biết đối phương đang buồn dù họ cười. Đó chính là Trí thông minh của Năng lượng Vận hành qua Cơ thể Bạn mỗi ngày. Chỉ là Bạn đã quen phớt lờ nó. Cơ thể là thiết bị đọc Năng lượng tinh vi nhất mà Bạn sở hữu, không có Công nghệ nào của loài người so sánh được. Nó có thể Cảm nhận những Dao động Điện từ nhỏ hơn cả Ánh sáng, những rung động Tinh tế đến mức Khoa học gọi là Quantum Entanglement, sự liên kết tức thì giữa mọi vật trong trường Lượng tử.
Nhưng từ khi còn nhỏ, Bạn đã được dạy phải tin vào Lý trí. Bạn được khen vì phân tích giỏi chứ không phải vì cảm được. Bạn được học cách nghĩ về Cuộc sống nhưng không ai dạy Bạn Cảm nhận nó.
Và thế là dần dần Bạn đánh mất Ngôn ngữ gốc của Linh hồn mình, Ngôn ngữ của Cảm giác, của Trực nhận, của Năng lượng.
Chúng ta đã sống quá lâu bằng bản đồ đến mức quên mất cách nhìn thẳng bằng đôi mắt của Năng lượng.
Bản đồ là những Khái niệm, định nghĩa, Niềm tin. Cơ thể biết rất rõ điều mà Trí thường phủ nhận; rằng những gì Bạn thấy là rắn đặc, thật ra không hề đặc chút nào. Những gì Bạn nghe là tách biệt thật ra vẫn luôn kết nối. Nếu Bạn cho phép, Cơ thể sẽ đưa Bạn trở lại trải nghiệm ấy. Nơi không còn Khái niệm, không còn phân tích, chỉ còn dòng Năng lượng đang chảy qua Bạn và Bạn đang chảy trong nó.
Trẻ nhỏ vẫn còn nhớ điều này. Khi còn bé, Bạn từng tin rằng mình có thể trở thành bất cứ ai, một con chim, một siêu anh hùng hay một đốm sáng. Và điều kỳ lạ là khi Bạn tin Cơ thể thật sự phản ứng như thế, nó linh hoạt, mạnh mẽ, vô hạn.
Nhưng rồi người lớn dạy Bạn rằng, Con không thể bay, con chỉ là con Người và có những Giới hạn còn phải chấp nhận. 
Từ đó Cơ thể dần đặc lại, nó co rút về trong khuôn mẫu được dậy. Nó quên mất cách rung động tự do như trước. Thế nhưng Năng lượng không bao giờ quên, Cơ thể không bao giờ thật sự mất đi khả năng ấy. Nó chỉ tạm ngủ quên chờ ngày Bạn đủ tĩnh để nghe lại nhịp đập của nó.
Và khoảnh khắc Bạn quay về, Bạn sẽ nhận ra chưa bao giờ Bạn bị ngắt kết nối cả.
Chỉ là Bạn đã tin vào cái Trí hơn là tin vào thân.
Hãy để Cơ thể dẫn đường trở lại. Hãy để những Cảm giác vi tế, cái dùng mình nhịp Tim, hơi thở trở thành Ngôn ngữ Bạn dùng để hiểu Vũ Trụ.
Cơ thể không cần chứng minh, nó chỉ cần Bạn lắng nghe vì nó đã biết chỉ là Tâm Trí chưa chịu nhớ.

💥Phần bẩy: Khoảnh khắc Thực tại tái Cấu trúc
Có một điều nghe có vẻ phi lý, nhưng một khi Bạn thật sự trải qua, Bạn sẽ hiểu nó không chỉ đúng mà còn là Quy luật.
Khoảnh khắc Bạn nhận ra mình là Năng lượng chứ không phải Vật chất. Thực tại xung quanh bắt đầu tái cấu trúc ngay lập tức. Không cần cầu nguyện, không cần Manifest, không cần ép Vũ Trụ phản ứng theo ý Bạn. Nó đơn giản là phản ứng Tự nhiên của trường Năng lượng. Giống như khi người nhạc trưởng thay đổi nhịp, toàn bộ dàn nhạc lập tức truyền tông.
Thực tại không cố định như Bạn nghĩ, nó không phải khung cảnh bên ngoài mà Bạn sống trong đó. Thực tại là trường Năng lượng linh hoạt, liên tục sụp đổ vào vô số khả năng khác nhau dựa trên cách Bạn Quan sát. Và điều quan trọng nhất, người Quan sát là ai?
Khi Bạn Quan sát Cuộc sống từ Nhận thức của một Thân thể tách rời, Thế Giới cũng phản ứng lại như một nơi đặc rắn, chậm chạp, Giới hạn. Những Quy luật Vật lý dường như cố định, thay đổi đòi hỏi nỗ lực và thời gian, cơ hội đến rồi đi.
Cuộc sống trông như một chuỗi nguyên nhân kết quả mà Bạn phải vật lội để kiểm soát.
Nhưng khi người Quan sát nhận ra mình là Năng lượng, mọi thứ đổi trục. Thực tại không còn là một môi trường Vật chất mà là tấm gương của Tần số Bạn đang phát ra.
Những gì từng bất khả bắt đầu trở nên khả thi. Vì cấu trúc của Thế Giới giờ đây được định hình lại bởi chính sự Nhận biết của Bạn.
Khi Bạn thay đổi điểm nhìn, Bạn thay đổi cả bản đồ Vũ Trụ mà mình đang đứng trên.
Cũng như khi Bạn chuyển sóng radio, Bạn không tạo ra bài nhạc mới, Bạn chỉ chuyển sang Tần số nơi nó đã tồn tại.
Cũng vậy, khi Bạn đổi Trạng thái Nhận thức, Bạn không ép Vũ Trụ thay đổi. Bạn chỉ điều chỉnh lại sự tương hợp giữa Bạn và trường Năng lượng để nó phản hồi bằng những khả năng tương ứng.
Tôi đã chứng kiến điều này lặp đi lặp lại nhiều lần ở những người bình thường không hành Thiền, không tin vào Năng lượng nhưng khi họ bất chợt rơi vào một khoảnh khắc sâu của sự Hiện diện. Trong một cơn xúc động mạnh hoặc trong im lặng tuyệt đối, mọi thứ xung quanh họ bỗng dịu lại. Các mối quan hệ tưởng như đổ vỡ được hàn gắn, những ngõ cụt bất ngờ mở lối, Cơ thể họ bắt đầu hồi phục.
Không phải vì họ mong cầu mà vì họ đổi Tần số của người đang Quan sát. Khi Tâm Trí tan ra, Ý thức thật bắt đầu phát sáng và Ánh sáng ấy buộc mọi thứ xung quanh phải sắp lại như kim loại bị hút về cực nam châm mới.
Vũ Trụ không Vận hành theo ý chí, nó Vận hành theo Nhận thức.
Không phải Bạn muốn điều gì mà là Bạn đang là ai khi muốn điều đó.
Khi Bạn còn tin rằng mình là Vật chất, các khả năng quanh Bạn bị thu hẹp, những lựa chọn bị đóng lại bởi Giới hạn của logic và xác suất.
Nhưng khi Bạn sống như Năng lượng, toàn bộ cấu trúc Vật lý của Thế Giới này chỉ còn là xác suất Dao động và xác suất nào đồng pha với Bạn; sẽ sụp đổ thành Thực tại mà Bạn đang trải nghiệm.
Đây không phải Thần thoại. Đây là nguyên lý của cơ học Lượng tử.
Vũ Trụ luôn đợi người Quan sát định hình nó.
Bạn có thể gọi đó là phép màu nhưng kỳ thực nó chỉ là phản ứng của trường Năng lượng khi được Nhận biết đúng cách, Thực tại chưa từng cứng, chỉ có cái nhìn của Bạn từng đóng băng nó lại.
Và giờ khi cái nhìn ấy mở ra, mọi thứ bắt đầu mềm lại, dịch chuyển, sắp xếp, nở hoa.
Từ đây, sự thay đổi không còn là kết quả của nỗ lực mà là hậu quả của sự nhớ lại.
Bạn nhớ ra mình là Năng lượng và Năng lượng ấy tự biết cách Tổ chức mọi thứ về đúng Trật tự.
Những dòng chảy từng tắc nghẽn trong công việc, trong mối quan hệ, trong Thân thể bắt đầu trồi lại.
Không phải vì Bạn làm gì khác mà vì Bạn không còn cản trở nó nữa.
Và Thế Giới như một tấm gương trung thực phản chiếu lại điều đó ngay tức thì.
Người từng xa cách đột nhiên quay lại, cánh cửa từng đóng bỗng mở.
Sức khỏe, may mắn, cơ hội, tất cả không đến mà hiện ra. Bởi vì giờ đây Bạn đang ở đúng Tần số để nhìn thấy chúng.

Nếu Bạn từng tự hỏi tại sao chỉ cần một Nhận thức mà cả Thế Giới có thể thay đổi? Hãy nhớ điều này. Thực tại không uốn cong theo ý chí của Bạn mà uốn cong theo Nhận thức về chính Bạn.

💥Phần tám: Những người đã nhớ
Nếu Bạn để ý sẽ có những người bước đi giữa đời với một thứ gì đó rất khác.
Không hẳn là họ thành công hơn, cũng không phải họ vui vẻ hơn, nhưng có một chất gì đó nhẹ trong họ. Một sự mềm mại mà Bạn không lý giải được.
Họ không cố tỏ ra tích cực nhưng sự Hiện diện của họ khiến Không gian quanh họ trở nên êm. Những người ấy hiếm khi nói về Năng lượng. Họ chẳng dùng từ Thức tỉnh hay thực hành Tâm linh.
Nhiều người trong số họ chưa từng đọc qua một cuốn sách Huyền học nào. Nhưng bằng cách nào đó họ vẫn nhớ. Nhớ rằng họ không chỉ là Thân thể và rằng Cuộc sống không phải thứ xảy ra với họ mà là dòng chảy họ đang trôi cùng.
Bạn có thể nhận ra họ rất nhanh. Họ không tranh cãi để chứng minh điều gì, không căng lên khi đối diện với xung đột, không chống lại Cuộc sống vì trong họ không còn người chống lại.
Họ sống như thể dòng nước đang tự chảy và mọi thứ quanh họ Tự nhiên sắp lại để phù hợp.
Hãy Quan sát những người như thế. Khi họ đối diện với khó khăn, Bạn sẽ không thấy sự co rút, không thấy nỗi sợ, chỉ thấy một sự tin cậy lặng lẽ, không phải tin vào một Thượng Đế bên ngoài mà là tin vào Chuyển động thông minh của Năng lượng bên trong.
Cũng chính vì vậy, khi họ rơi vào nghịch cảnh, nghịch cảnh không kéo họ xuống, nó trôi qua họ giống như nước luồn qua khe đá mà không cần phá vỡ nó.
Với họ, mọi thứ đều là Năng lượng, cả điều họ yêu lẫn điều họ sợ.
Thế nên họ không cố xua đuổi bóng tối.
Họ biết rằng bóng tối chỉ là Ánh sáng đang nghỉ ngơi.
Bạn sẽ thấy những người này có một loại may mắn kỳ lạ. Cơ hội đến đúng lúc, người phù hợp xuất hiện đúng khi cần.
Không phải vì họ hấp dẫn mọi thứ đến mà vì Năng lượng của họ đang phát ra Tần số Đồng bộ.
Trường Năng lượng của họ ổn định trong suốt và trường Lượng tử vốn là tấm gương của Nhận thức phản ứng bằng cách sắp lại mọi khả năng để hỗ trợ họ.
Khi nhìn vào họ, Bạn sẽ thấy một sự thư giãn Tự nhiên.
Không phải loại bình yên được tạo bằng Thiền hay nỗ lực mà là bình yên của dòng Năng lượng đang chảy qua Thân thể không bị kẹt lại ở đâu. Họ cười dễ hơn, nói ít hơn. Ánh mắt họ như biết rõ điều gì đó mà không cần nói.
Bạn cảm thấy An toàn khi ở gần họ. Như thể Năng lượng của họ đang nói không sao cả. Mọi thứ đều đang ở đúng vị trí.
Điều đáng chú ý là đa phần họ không biết họ đang làm điều gì bởi vì họ không làm, họ chỉ đang là. Họ không cần thực hành để duy trì Tần số bởi vì họ không còn cố gắng giữ nó.
Khi Năng lượng đã nhận ra chính nó, nó không cần kỷ luật, nó chỉ cần được sống thật.
Những người như thế chính là bằng chứng sống cho điều mà mọi Tôn giáo, mọi Khoa học và mọi hành trình Tâm linh đều cố gắng diễn tả. Rắng khi Bạn thôi đồng nhất với Mật độ, Cuộc sống không còn là cuộc chiến mà là sự hợp tác giữa Bạn và toàn thể.
Và Bạn biết không, một khi Bạn nhận ra điều đó, Bạn cũng bắt đầu trở thành một trong những người đã nhớ ?

💥Phần chín: Điều gì xảy ra sau khi Thức tỉnh?
Sau
khoảnh khắc nhận ra, hầu hết mọi người đều hỏi cùng một câu, giờ Tôi phải làm gì tiếp theo? Câu trả lời thật ra rất đơn giản, không phải làm gì cả.
Từ giây phút Năng lượng nhớ lại chính mình, mọi Hành động để đạt đến đều trở nên vô nghĩa. Bởi vì không còn cái gì để đạt, không còn nơi nào để đi, không còn ai phải trở thành, không có Bạn đang cố gắng tỉnh thức, chỉ có Năng lượng đã tỉnh thức và đang tự Quan sát chính nó qua trải nghiệm mang tên Bạn.
Nhiều người sau khi Cảm nhận được sự mở ra này lại vội vã tìm cách duy trì nó.
Họ sợ mất, sợ trượt khỏi Trạng thái đó. 
Nhưng chính nỗi sợ ấy lại là cách nhanh nhất để đóng nó lại vì mọi nỗ lực duy trì đều là một dạng kháng cự. Bạn không thể giữ Ánh sáng bằng nắm tay, Bạn chỉ có thể thư giãn để nó chiếu qua. Thức tỉnh không phải là phần thưởng. Nó là sự tan rã của người đang tìm phần thưởng.
Và khi người tìm biến mất, thứ còn lại chỉ là Sự sống đang tự Vận hành Hoàn hảo. Từ đây, mọi thay đổi không đến từ ý chí mà đến từ sự tái hòa nhịp Tự nhiên giữa Bạn và trường Năng lượng. Mọi thứ dường như sắp lại theo hướng thuận. Như thể Cuộc sống biết rõ đường đi hơn Bạn.
Những gì từng là gánh nặng bắt đầu nhẹ đi. Những người từng gây tổn thương không còn tạo Cảm xúc nặng trong Tim.
Không phải vì Bạn tha thứ mà vì không còn ai để tha thứ cả. Bạn đơn giản là Năng lượng đang Chuyển động và trong Chuyển động đó mọi mâu thuẫn tự tan.
Rồi một điều kỳ diệu xảy ra. Sợ hãi mất gốc, nỗi sợ về cái chết, mất mát, thất bại. Tất cả đều dựa trên ý tưởng rằng Bạn là một vật thể có thể bị tổn thương.
Khi Bạn thật sự biết mình là Năng lượng, sợ hãi không còn chỗ bám, không phải Bạn chiến thắng nỗi sợ mà là nỗi sợ tan khi người sợ không còn.
Khi Năng lượng chảy tự do, Thân thể phản ứng ngay, sức sống tăng lên mà không cần cố gắng. Bạn không nạp Năng lượng, Bạn trở thành Năng lượng đang Vận hành.

Bạn sẽ thấy một quyết định đúng đến một cách Tự nhiên, một cơ hội xuất hiện đúng lúc, một cuộc gặp gỡ xảy ra khi Bạn vừa nghĩ đến. Không phải phép lạ, đó là sự hòa nhịp giữa Bạn và dòng thông minh của Vũ Trụ. Khi này trực giác trở nên sắc bén hơn bao giờ hết. Không phải là linh cảm mơ hồ mà là sự Nhận biết tức thì, trường Năng lượng nói chuyện trực tiếp với chính nó không cần qua bộ lọc của cái Trí. Cái Trí chỉ còn là công cụ thực thi, không còn là kẻ điều khiển. Và khi cái Trí không còn đứng đầu, Cuộc sống trở nên nhẹ nhàng đến lạ. Nhiều người gọi đây là sống trong Flow, Trạng thái dòng chảy. Nhưng thật ra không có Bạn đang ở trong dòng chảy, chỉ có dòng chảy đang sống qua Bạn.
Bạn không cần nắm bắt nó, Bạn là nó.
Thức tỉnh không làm Bạn trở thành ai đó tốt hơn. Nó chỉ làm Bạn trở về với điều vốn dĩ. Sự giảng đơn trở nên Thiêng liêng. Mỗi hơi thở, mỗi ánh nhìn, mỗi Âm thanh đều mang một vẻ đẹp lạ thường. Bởi vì lần đầu tiên Bạn không nhìn Thế Giới qua lớp màn của Ý niệm nữa. Và rồi dần dần Bạn nhận ra tất cả những gì Bạn từng tìm kiếm tự do, bình an, đủ đầy chưa từng ở bên ngoài. Chúng chỉ che khuất bởi ảo tưởng rằng Bạn là ai đó phải đi tìm. Khi người tìm tan biến, mọi câu trả lời Tự nhiên hiện ra.
Bạn không còn là kẻ Quan sát Thế Giới.
Bạn là Ý thức đang trải nghiệm chính mình dưới vô số hình dạng. Và trong sự nhận ra đó, mọi thứ trong Cuộc sống, kể cả đau khổ đều trở thành một dạng của Tình yêu.
Không cần tránh, không cần nắm giữ, chỉ cần sống và để Năng lượng làm phần việc của nó.

💥Phần mười: Tuyên ngôn chuyển hóa
Bây giờ Tôi muốn Bạn dừng lại một chút, không để nghe thêm mà để cảm lại chính mình. Từ nãy đến giờ Bạn đã nghe nhiều điều nhưng điều quan trọng nhất không nằm trong những lời nói mà trong khoảnh khắc Bạn thật sự nhận ra.
Hãy hít vào một hơi thật chậm và thở ra thật sâu.
Cảm nhận Cơ thể không phải bằng cái Trí mà bằng Sự sống đang thở bên trong Bạn.
Giờ hãy để Tôi nói điều này và Bạn lặp lại trong im lặng hoặc bằng lời nếu có thể.
Tôi không phải Thân thể này. Tôi là Năng lượng đang Vận hành Thân thể này. Tôi không bị Giới hạn bởi Vật chất. Tôi là Ý thức đang trải nghiệm chính mình qua hình dạng con Người. Tôi buông sự đồng nhất với Mật độ và nhận lại Bản chất thật của mình. Năng lượng sống vô biên không bao giờ mất.
Dừng lại một chút, đừng nghĩ về những câu nói đó. Hãy cảm xem điều gì đang xảy ra bên trong Bạn.
Có thể là một luồng ấm nhẹ lan ra từ ngực, có thể là hơi thở sâu hơn bình thường hoặc chỉ là Cảm giác mở rộng như thể Không gian quanh Bạn đang mềm đi.
Đừng phân tích, đừng kiểm chứng, chỉ cần nhận ra rằng có điều gì đó đang Chuyển động.
Đó không phải Tưởng tượng, đó là Năng lượng đang phản hồi lại Nhận thức mới của Bạn.
Giống như dòng sông đổi hướng ngay khi nguồn chảy của nó đổi. Khoảnh khắc Bạn thừa nhận mình là Năng lượng, toàn bộ Thực tại bắt đầu phản chiếu sự thừa nhận đó. Bạn không cần giữ Trạng thái này mãi mãi. Đừng biến nó thành một mục tiêu Tâm linh mới. Điều đó chỉ khiến Bạn rơi lại vào cạm bẫy cũ. cái Tôi tìm kiếm sự Hoàn hảo. Chỉ cần nhớ rằng một khi vết nứt của Nhận thức đã mở, nó sẽ không bao giờ khép lại hoàn toàn. Dù Cuộc sống có cuốn Bạn vào bao nhiêu vai diễn, dù có lúc Bạn quên nhưng rồi vẫn sẽ có những khoảnh khắc lặng nơi Bạn nghe thấy chính mình thì thầm.
Tôi nhớ rồi, Tôi là Năng lượng đang sống giấc mơ mang tên con Người.
Từ đây, Bạn không cần giữ sự tình thức. Hãy để nó tự hòa vào từng khoảnh khắc khi Bạn cười, khi Bạn làm việc, khi Bạn yêu.
Đừng tách rời Cuộc sống và Ý thức. Chúng chưa từng rời nhau. Mỗi lần Bạn trở về với sự Nhận biết này, Bạn đang củng cố cầu nối giữa Năng lượng và hình tướng.
Bạn đang làm cho Ánh sáng dễ dàng chảy qua Bạn hơn. Và rồi đến một lúc nào đó Bạn không còn phải nhớ lại nữa, bởi vì Bạn đang sống trong Ký ức nguyên thủy đó mọi lúc. Và khi ấy mọi điều Bạn từng mong muốn, bình an, Tình yêu đủ đầy không còn là thứ Bạn đi tìm. Chúng trở thành Tự nhiên như hơi thở, như nhịp Tim, như Năng lượng đang sống và hát qua chính Bạn.

💥Phần mười một: Ngôi nhà của Năng lượng Final Version
Tất cả những gì Bạn từng tìm kiếm, mọi phương pháp, mọi cuốn sách, mọi hành trình đi tìm chân lý thật ra đều hướng về cùng một điểm. Trở về. không phải trở về một nơi chốn mà là trở về Trạng thái được là chính Năng lượng của mình.
Bạn đã dành cả đời để cố thay đổi Thực tại, cố tìm công thức để Manifest, để thu hút, để kiểm soát. Nhưng giờ Bạn bắt đầu nhận ra Thực tại chưa từng cần thay đổi. Nó chỉ phản chiếu cách Bạn đang nhìn chính mình.
Khi Bạn tin rằng mình là Thân thể, Thế Giới trở nên nặng, đặc, rời giạc. Khi Bạn nhớ ra mình là Năng lượng, mọi thứ trở nên mềm, sáng, linh hoạt. Thực tại không phải bên ngoài Bạn, Thực tại đang ở trong Bạn, xuất hiện như trải nghiệm của Năng lượng đang tự soi chính nó. Và khi nhận ra điều này, Bạn chạm vào một thứ bình an rất lạ. Không phải sự bình yên tĩnh lặng tuyệt đối mà là sự bình yên đang Chuyển động.
Bình yên không đến vì mọi thứ ngừng lại mà vì Bạn ngừng tin rằng mình phải kiểm soát. Bạn thôi làm chủ Cuộc sống và để Cuộc sống làm chủ chính nó qua Bạn.
Lúc này không còn ranh giới giữa người Quan sát và được Quan sát, không còn bên trong hay bên ngoài. Tất cả chỉ là một trường Năng lượng duy nhất liên tục mở ra rồi khép lại rồi lại mở ra như hơi thở của Vũ Trụ. Bạn là hơi thở đó.
Bạn là Ánh sáng đang tạm mang hình dáng con Người để có thể trải nghiệm niềm vui được nhớ lại chính mình.
Khi Bạn hiểu điều này, Bạn thôi tìm kiếm Ánh sáng vì Bạn nhận ra, Bạn chưa từng rời khỏi nó. Mọi cuộc tìm kiếm, mọi hành trình chỉ là cách Năng lượng chơi trò ẩn và hiện, ẩn đi để rồi được niềm vui khi tìm thấy chính mình lần nữa.
Giờ đây, Bạn đã đi trọn vòng từ Vật chất đến Năng lượng, từ cái Tôi đến Nhận thức, từ sự quên lãng đến Ký ức Linh hồn.
Và ở cuối vòng tròn đó, Bạn không tìm thấy điểm Kết thúc. Bạn chỉ thấy sự bắt đầu mới nơi mọi thứ không cần được tạo ra vì chúng đã luôn hiện hữu.
Hãy nhìn quanh mọi thứ Bạn thấy bây giờ. Bức tường, Ánh sáng, Âm thanh, tất cả đều đang được dệt bằng cùng một nguyên liệu: Ý thức.
Bạn không ở trong Thế Giới này. Thế Giới
đang ở trong Bạn bởi vì Bạn chính là trường Năng lượng sống đang tạm thời quên để có thể tận hưởng khoảnh khắc, Nhớ lại; nếu Bạn cảm thấy Tim mình khẽ rung khi nghe những lời này, hãy để lại bình luận Tôi đã trở về; không phải trở về một nơi chốn mà là trở về chính nguồn Năng lượng mà Bạn vốn dĩ là.
Đó không phải là lời nói mà là Tín hiệu Linh hồn gửi về cho chính Bạn. Rằng hành trình đã khép lại.

Bạn không còn phải đạt được Ánh sáng. Bạn là Ánh sáng. 
Bạn không còn phải thu hút điều gì. Bạn đang phát ra Tần số mà mọi điều tốt lành đã sẵn ở đó.
Đây chính là ngôi nhà của Bạn không ở đâu xa mà trong từng hơi thở, từng nhịp Tim, từng Nhận biết.
Chào mừng Bạn trở về, về với Năng lượng thuần khiết mà Bạn vốn dĩ là, về với Ánh sáng đã luôn ở đây, kiên nhẫn chờ Bạn mở mắt để nhìn thấy nó.

(Truyền Thừa Bí Kíp Thiền Tông – Tuyệt Mật – Đặc Biệt )

 Video: Trích đoạn

Nguồn Thiền Tông

✍️ Mục lục: Sự Hiển Hiện – Manifestation 👉  Xem tiếp

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *