
GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM
✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Quyển 1
✨PHẦN II – 17 PHỤ LỤC
📘PHỤ LỤC 17
TỔNG HỢP CÁC ĐIỀU CẦN GHI NHỚ KHI TU THEO PHÁP MÔN THIỀN TÔNG
I. MỞ ĐẦU
Pháp môn Thiền Tông là con đường đặc biệt mà Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã bí mật truyền riêng nhằm giúp Người trở về Phật Giới – vượt ngoài sinh tử Luân Hồi. Do đó, người tu Thiền Tông cần nắm vững những điểm cốt lõi, giữ gìn Chánh Pháp, không sai lệch một chữ, một nghĩa. Phụ lục này tổng hợp những điều cần ghi nhớ, xem như kim chỉ nam suốt hành trình tu tập.
II. MƯỜI ĐIỀU CỐT LÕI CẦN GHI NHỚ
Thiền Tông không phải là ngồi thiền
• Thiền Tông là nhận ra và sống với Phật Tánh.
• Không cần ngồi thiền – vì Phật Tánh không nằm trong tư thế.
Không cầu xin – không lạy lục
• Không cầu Phật – Thần – Thánh – Trời.
• Tự mình hiểu đúng, hành đúng để giải thoát.
Không tụng kinh – niệm chú
• Phật Tánh không nghe tiếng – không hiểu lời.
• Tụng là giữ người trong Luân Hồi, không giải thoát được.
Không tạo hình tượng – không lập bàn thờ
• Phật là thanh tịnh – không hình, không tướng.
• Tạo tượng là trụ vào hình – rơi vào mê tín.
Không ăn chay – không cấm sát
• Giải thoát là do biết và sống bằng Phật Tánh – không phải do ăn uống.
• Chay mặn là quy ước – không liên quan đến Phật Tánh.
Không lập chùa riêng – không quy y tông phái
• Thiền Tông là pháp vô tướng – không lập giáo đoàn.
• Không có tông phái, không có thầy thế gian truyền công năng.
Không xen pháp khác – không trộn lẫn tông môn
• Xen pháp khác là phá Thiền Tông.
• Người tu Thiền Tông phải trung thành tuyệt đối với pháp môn này.
Không tranh luận – không giảng lý
• Thiền Tông không giảng triết lý – không lập luận.
• Người đã hiểu chỉ âm thầm sống đúng, truyền đúng, không hơn thua lý lẽ.
Chỉ truyền cho Người đủ Duyên – đúng yêu cầu
• Người muốn nghe – hỏi đúng – mới được giải thích.
• Không áp đặt, không quảng bá như tôn giáo.
Sống bình thường – không làm ra vẻ giác ngộ
• Không lập dị – không tự xưng – không gây sự chú ý.
• Sống đúng pháp trong âm thầm – thanh tịnh.
III. MƯỜI SAI LẦM THƯỜNG GẶP CẦN TRÁNH
- Cho rằng Thiền Tông là hình thức ngồi thiền.
- Tưởng phải tu khổ hạnh, nhịn ăn, giữ giới.
- Nghĩ rằng Phật là thần linh ban phước giáng họa.
- Lầm giữa Công Đức và Phước Đức.
- Xen pháp khác như Tịnh Độ, Mật Tông, Luân xa vào Thiền Tông.
- Truyền sai – tự sáng tạo lý luận.
- Dùng Thiền Tông để lập nhóm, quy tụ người.
- Khoe mình giác ngộ – lập “giảng đường riêng”.
- Tranh cãi, đả phá người tu pháp khác.
- Dùng Thiền Tông để trục lợi – danh tiếng – tiền bạc.
IV. LỜI NHẮN NHỦ CUỐI
- Pháp môn Thiền Tông không phải ai cũng tu được.
• Phải là Người có Duyên Lớn – đủ trí tuệ – dứt sạch tâm mê tín mới bước vào được.
• Từ khi Đức Phật truyền lại đến nay, Thiền Tông luôn bị mai một – phá hoại – hiểu sai.
• Người tu đúng cần giữ gìn pháp như kim cương: không thêm – không bớt – không chấp ngã.
• Chỉ khi đủ Công Đức thanh tịnh, Người Giác Ngộ mới được giải thoát.
V. KẾT LUẬN
Thiền Tông là con đường của Phật Tánh, không phải con đường của con người. Người tu Thiền Tông phải dứt dần Tánh Người, sống với Phật Tánh, giữ tâm thanh tịnh – không dính pháp thế gian.
Pháp môn này không dành cho số đông. Nhưng một khi đủ duyên và hiểu đúng, thì đây là con đường thẳng nhất – ngắn nhất – thanh tịnh nhất để trở về Phật Giới.
Người đã may mắn gặp được pháp môn Thiền Tông, cần xem đó là nhân duyên lớn nhất trong muôn kiếp – giữ lấy, sống đúng, và trao lại cho đời sau – đúng nguyên lý, đúng sự thật, đúng tinh thần mà Như Lai đã trao truyền.
✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Q 1 👉 Xem tiếp