
GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM
✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Quyển 2
⭐️PHẦN II – 17 PHỤ LỤC
📕PHỤ LỤC 5
TẠI SAO PHÁP MÔN THIỀN TÔNG ÍT NGƯỜI BIẾT ĐẾN?
I. GIỚI THIỆU
- Trong sáu pháp môn của Đạo Phật, Thiền Tông được xem là pháp môn cao nhất – giúp người tu trực tiếp giác ngộ và giải thoát.
• Tuy nhiên, so với các pháp môn khác như Tịnh Độ hay Mật Chú, Thiền Tông lại rất ít người biết đến, ít được phổ biến rộng rãi.
• Vậy lý do là gì? Chúng ta sẽ tìm hiểu rõ trong phụ lục này.
II. LÝ DO PHÁP MÔN THIỀN TÔNG ÍT NGƯỜI BIẾT ĐẾN
- Vì Thiền Tông không phổ biến qua hình thức tôn giáo
- Không có lễ nghi, nghi lễ rườm rà.
• Không có chùa lớn, tôn tượng, hình thức hoành tráng.
• Không truyền bá bằng thuyết giảng, phô trương hay kêu gọi tín đồ.
→ Điều này khiến nhiều người không biết rằng Thiền Tông là một pháp môn chính thống trong Đạo Phật.
- Vì Thiền Tông truyền riêng – không công khai rộng rãi
- Theo quy luật truyền Thiền Tông từ thời Đức Phật: Truyền Tâm ấn Tâm, chỉ truyền cho người đủ trình độ, căn cơ và nhân duyên.
• Thiền Tông không cho phép giảng dạy đại trà, không phổ biến công khai.
• Truyền từ Tổ sư này sang Tổ sư khác – âm thầm, bí mật, không ghi chép chi tiết ra kinh sách.
→ Do đó, Thiền Tông chỉ được biết đến trong một phạm vi rất hẹp.
- Vì Thiền Tông không có lý luận – không dễ hiểu với người bình thường
- Thiền Tông không dạy theo lý trí hay suy luận.
• Không có khái niệm đúng – sai, phải – quấy để lý luận như các pháp môn khác.
• Người học chỉ có thể hiểu bằng “ngộ” – vượt khỏi tư duy logic.
→ Người mới học sẽ thấy Thiền Tông khó tiếp cận, dễ hiểu sai, dễ bỏ cuộc.
- Vì Thiền Tông không mang lại lợi ích thế gian
- Không cầu phước, không cầu an, không cầu giàu sang.
• Không làm bùa chú, không trị bệnh, không xin xăm, xem quẻ.
• Không dạy cách “sống tốt hơn” hay “tạo phước đức” cho đời sau.
→ Người tu Thiền Tông chỉ nhắm vào mục tiêu duy nhất: Giải thoát sinh tử luân hồi.
- Vì Thiền Tông đòi hỏi người học có trình độ và nhân duyên lớn
- Người học phải đủ căn cơ, đủ trí tuệ, có đạo đức và chí nguyện giải thoát rõ ràng.
• Thiền Tông không dành cho người tu để “lành bệnh”, “cầu an”, “hành nghề”, “cầu mong kết quả cụ thể”.
→ Những người tu vì động cơ cá nhân thường không đủ điều kiện theo Thiền Tông.
- Vì trong thời mạt pháp, chánh pháp bị lu mờ
- Thiền Tông là Chánh Pháp của Phật, nhưng đến thời mạt pháp, tà pháp và các pháp môn dễ tu lại phát triển mạnh.
• Nhiều người không tin Thiền Tông là thật, cho rằng đây là pháp môn lạ hoặc bị cải biên.
→ Khi mê tín phát triển, pháp môn Giác Ngộ bị nghi ngờ.
- Thiền Tông là Chánh Pháp của Đức Phật – giúp người tu trực tiếp giác ngộ, không qua hình thức, nghi lễ, hay cầu xin.
• Tuy nhiên, trong thời mạt pháp, tà kiến và mê tín lan rộng; nhiều người chạy theo pháp môn dễ tu, dễ được phước, dễ an ủi.
• Do đó, Thiền Tông không được số đông chấp nhận hay truyền bá, vì đi ngược lại khuynh hướng cầu phước, cầu an của đa số người tu.
→ Thiền Tông không được phổ biến trong thời mạt pháp vì khó tu, khó hiểu, khó truyền.
III. VAI TRÒ CỦA NGƯỜI CÓ TÂM GIỮ GÌN THIỀN TÔNG
- Dù khó truyền và khó tiếp nhận, Thiền Tông vẫn được một số hành giả đủ căn duyên gìn giữ và lan tỏa.
• Những người phát tâm đúng, hiểu đúng, sống đúng với Thiền Tông sẽ trở thành “nơi tiếp nối dòng mạch giác ngộ”, dù rất âm thầm.
→ Việc xuất hiện tài liệu hệ thống như Giáo Lý Thiền Tông Việt Nam có ý nghĩa rất lớn trong việc giúp người hữu duyên tiếp cận đúng Chánh Pháp.
IV. KẾT LUẬN
- Pháp môn Thiền Tông là pháp môn tối thượng, nhưng cũng là pháp môn khó nhận ra nhất trong thời mạt pháp.
• Người học cần đủ trí tuệ, đủ căn duyên, đủ sự tĩnh thức thì mới có thể nhận biết và tu đúng theo Thiền Tông.
• Tài liệu này được biên soạn nhằm làm rõ, hệ thống và lưu truyền Thiền Tông đúng theo Chánh Pháp – dành cho người thật sự muốn giác ngộ và giải thoát theo lời dạy của Đức Phật.
✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Q2 👉 Xem tiếp