
GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM
✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Quyển 2
⭐️PHẦN II – 17 PHỤ LỤC
📕PHỤ LỤC 9
SỰ KHÁC BIỆT GIỮA PHƯỚC ĐỨC VÀ CÔNG ĐỨC THEO THIỀN TÔNG
I. MỞ ĐẦU
Trong giáo lý nhà Phật nói chung và Thiền Tông nói riêng, có hai khái niệm quan trọng mà người tu thường hay nhầm lẫn: Phước Đức và Công Đức. Dù đều là “đức”, nhưng hai loại này hoàn toàn khác nhau về bản chất, nguồn gốc và tác dụng.
Pháp môn Thiền Tông nhấn mạnh rất rõ rằng: muốn Giải Thoát, phải có Công Đức – Phước Đức không thể đưa con người ra khỏi luân hồi sinh tử. Phụ lục này giúp phân biệt rõ ràng hai loại “đức” này và ứng dụng đúng trong quá trình tu học Thiền Tông.
II. KHÁI NIỆM PHƯỚC ĐỨC
- Phước Đức là gì?
- Phước Đức là loại năng lực được tạo ra khi con người làm việc thiện mang tính nhân quả luân hồi, ví dụ: bố thí, giúp người nghèo, làm việc xã hội, giữ giới, lễ bái, cúng dường, tụng kinh, niệm Phật v.v…
- Nguồn tạo ra: từ Tánh Người (nghiệp thiện – nhân quả luân hồi).
- Tác dụng: đem lại quả lành, đời sống an vui, sung túc, tái sinh vào cõi lành (Trời, Người).
- Tính chất của Phước Đức:
- Có hình tướng, được ghi nhận trong Tam Giới.
- Mang tính luân hồi – tạo ra quả báo tốt nhưng vẫn nằm trong vòng sinh tử.
- Không thể đưa đến Giải Thoát.
- Ví dụ:
- Cúng dường xây chùa để cầu an → Phước Đức.
- Giúp đỡ người bệnh tật → Phước Đức.
- Lễ bái xin bình an → Phước Đức.
III. KHÁI NIỆM CÔNG ĐỨC
- Công Đức là gì?
- Công Đức là loại năng lực phát sinh khi con người thực hiện hành động đúng theo pháp môn Thiền Tông, không vì mình hay người, không cầu gì cả, không chấp tướng, không mong báo đáp, không tạo nghiệp.
- Nguồn tạo ra: từ Tánh Phật – hành động phát xuất từ Trí Huệ thanh tịnh.
- Tác dụng: đưa Tánh Phật thoát ra khỏi luân hồi, trở về Phật Giới.
- Tính chất của Công Đức:
- Không hình tướng, không ghi nhận trong sổ nhân quả luân hồi.
- Siêu vượt Tam Giới.
- Là điều kiện bắt buộc để Giác Ngộ – Giải Thoát.
- Ví dụ:
- Giúp người hiểu đúng pháp môn Thiền Tông (không chấp công) → Công Đức.
- Truyền bá giáo lý Thiền Tông không vì danh, lợi → Công Đức.
- Buông bỏ hoàn toàn chấp pháp, sống với Tánh Phật → Công Đức.
IV. SỰ KHÁC NHAU GIỮA PHƯỚC ĐỨC VÀ CÔNG ĐỨC
Tiêu chí | Phước Đức | Công Đức |
Nguồn gốc | Tánh Người (nhân quả luân hồi) | Tánh Phật (không chấp, không vọng) |
Tác dụng | Được hưởng phước, tái sinh cõi lành | Thoát luân hồi, về Phật Giới |
Có hình tướng | Có | Không |
Ghi nhận ở đâu | Sổ Thiện – Ác trong Tam Giới | Không ghi nhận, vượt Tam Giới |
Có đưa đến Giải Thoát? | Không | Có |
V. TẠI SAO PHÁP MÔN THIỀN TÔNG CHỈ CHÚ TRỌNG CÔNG ĐỨC?
- Vì Thiền Tông là pháp môn Giải Thoát, nên chỉ cần Công Đức – không cần Phước Đức.
- Người tu Thiền Tông cần buông bỏ luôn cả việc “làm để được gì” – ngay cả làm việc thiện cũng không chấp công.
- Nếu chấp vào việc tạo Phước Đức, sẽ bị kẹt trong luân hồi.
VI. KẾT LUẬN
Hiểu đúng và phân biệt rõ Công Đức và Phước Đức là điều kiện bắt buộc nếu muốn tu Thiền Tông đúng pháp.
- Phước Đức giúp an vui, nhưng vẫn luân hồi.
- Công Đức giúp giải thoát, thoát luân hồi.
Người tu Thiền Tông phải biết cách sống và hành đúng để tạo Công Đức, không chạy theo Phước Đức, mới có thể thành tựu con đường trở về Phật Giới.
✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Q2 👉 Xem tiếp