
Quyển 02: Những câu hỏi Thiền Tông – Tập 1
✍️ Mục lục:
Người thứ tư: Bà Trần Thị Hồng, sanh năm 1953, tại Sài Gòn, cư ngụ nhà số 475/14A, đường Hai Bà Trưng, phường 8, quận Ba. TP. HCM. có hỏi:
1- Tượng hay hình của Tổ Bồ Đề Đạt Ma, quảy trên vai chỉ có 1 chiếc giầy là ý nghĩa gì?
2- Tôi tu Thiền Tông, mấy ngày qua, tôi có chứng bệnh như sau:
– Chao giao, giống như người bị rối loạn tiền đình nhẹ vậy.
– Giống như người bị say sóng nhẹ.
– Giống như người bị mất trọng lực.
– Cảm giác nhẹ như bong bóng, đứng ngồi không vững như muốn bay lên.
– Khi đo huyết áp thì bình thường. Tình trạng này là như thế nào, có ảnh hưởng gì đến tu tập Thiền Tông không? Có ảnh hưởng gì đến sức khỏe không? Mà cả 2 vợ chồng tôi đều bị như vậy?
3- Mỗi buổi sáng tôi thường cắm nhang trên bàn thờ Ông/Bà, nhưng không biết khấn lạy như thế nào, nên cứ cắm nhang mà thôi. Tôi làm như vậy có đúng hay sai, có thiếu sót gì không?
Xin cho ý kiến, cám ơn.
Đáp cho người thứ tư:
Câu 1: Hỏi về Tổ Bồ Đề Đạt Ma quảy 1 chiếc giày ý nghĩa như thế nào. Hình hay tượng này, trước bà phải hiểu tổng quát về cuộc đời của Tổ, nên tìm đọc cuộc đời của Tổ Bồ Đề Đạt Ma, có viết đầy đủ trong quyển “Cuộc đời và ngộ Đạo của 36 vị Tổ Thiền Tông: Ấn Độ – Trung Hoa và Việt Nam”. Bà phải hiểu rõ Pháp môn Thiền Tông học này, thì mới hiểu hình hay tượng của Tổ Bồ Đề Đạt Ma nói trên được.
Ban Quản trị Chùa Thiền Tông Tân Diệu Chúng tôi xin nói rõ: Hầu hết, những nhà đắp tượng hay họa sỹ vẽ hình họ không hiểu ý nghĩa của Tổ, họ nghe những vị thầy giảng về Tổ Bồ Đề Đạt Ma, nhưng những vị thầy này họ không hiểu Thiền Tông, nên tưởng tượng ra nói. Đặc biệt, những vị thầy có danh tiếng nói ra, họ cho là đúng, nên ai cũng nghe theo. Vì Tánh của con người nó là như vậy, nên từ đời này đến đời khác cứ một mực như vậy mà làm.
Đức Phật dạy: Bất cứ ai, muốn hiểu rõ về hình hay tượng của Như Lai cũng như các vị Tổ Thiền Tông, ít nhất người đó phải đạt được “Bí mật Thiền Tông”, thì mới có cái hiểu đúng được, còn không hiểu về Thiền Tông mà giảng nói thì không khi nào đúng được. Vì chỗ này, mà mỗi người giảng giải theo sự tưởng tượng của mình. Thậm chí, có người xưng mình là Thiền Sư, mà không biết tu Thiền Tông là tu làm sao.
Chúng tôi chứng minh phần này: Có vị tự xưng mình là Thiền Sư mà giảng như sau:
– Nghiệp là do thói quen làm việc! Sai hoàn toàn.
– Kiến Tánh là nhận định! Không đúng một chút nào.
– Giáo ngoại biệt truyền, nói đông phải hiểu tây! Trật với văn hóa bình thường của người Việt Nam.
Chúng tôi phân tích: Tổ Bồ Đề Đạt Ma có hình hoặc tượng quảy một chiếc giày, quảy một cái túi, hoặc gánh hai cái bao.
Trên đây là những vị sử dụng cái Tưởng của mình để tưởng tượng ra nói và làm hay vẽ như vậy, tất cả đều không đúng sự thật việc làm của Tố Bồ Đề Đạt Ma.
Tổ Bồ Đề Đạt Ma có nhiệm vụ là truyền pháp Thiền Tông về phương Đông. Ngài truyền Pháp môn Thiền Tông học này sang phương ĐÔng/Bàng một chiếc thuyền rồng lớn, có đoàn tùy tùng là 12 người, những vị này ai cũng biết hai song ngữ là Ấn Độ và Trung Hoa. Nhờ đó, mà kinh sách hay tập Huyền Ký của Đức Phật, được các vị dịch từ tiếng Ấn Độ sang tiếng Trung Hoa hết.
Để chi vậy? Để người Trung Hoa biết lời dạy của Đức Phật: Tu như thế nào còn bị Luân hồi, tu như thế nào được Giác Ngộ và Giải Thoát. Một việc làm trọng đại như vậy, chẳng lẽ Tổ quảy có cái túi nhỏ, bỏ gì trong đó, một chiếc giày để làm gì.
Cũng nên nói rõ: Tổ Bồ Đề Đạt Ma truyền Pháp môn Thiền Tông sang nước Trung Hoa rộng lớn. Ngài đi bằng Công Hàm và thuyền rồng, với tư cách là sứ giả của vua nước Ấn Độ, chứ không phải là ông Thầy tu bình thường. Vì vậy, Tổ mới mạnh dạn nói với vua Lương Võ Đế mà không sợ phạm tội “Phạm thượng khi quân”.
Khi hiểu câu chuyện này rồi, mới hiểu Tổ Bồ Đề Đạt Ma, từ nước Ấn Độ sang nước Trung Hoa không phải đi có 1 chiếc giày hay 1 cái bị, hoặc là 1 cái gánh.
Biểu tượng mà các Chùa thờ hiện nay, người nào hiểu Thiền Tông thì mới hiểu rõ hình hay tượng này.
Theo Thiền Tông:
1- Quảy 1 cái bọc hay gánh 1 gánh là Tổ từ nước Ấn Độ sang nước Trung Hoa. Hình hay tượng này, tượng trưng là đem đi.
2- Quảy 1 chiếc giày là tượng trưng đi về.
Đi về đâu?
– Đi về “Quê hương cũ” của chính mình là Bể Tánh Thanh Tịnh, tức trở về Phật Giới. Phần này, có nhiều sách bảo là trở về nước Ấn, không thuận lý.
Đi về quê hương cũ bằng phương tiện gì?
– Bằng phương tiện là “Nhất tự Thiền”. Chứng minh câu này của Đức Phật dạy như sau:
Thiền Tông là Nhất tự Thiền
Đưa người Thanh Tịnh về miền quê xưa.
Câu 2: Người tu Thiền Tông có 2 dạng người:
Dạng người thứ nhất: Trước không tu gì, khi tu Thiền Tông thì không bị gì hết, hiểu biết và cảm nhận như sau:
1- Biết rất rõ 2 phần:
Sử dụng thân tâm Vật lý để tu hành, người này biết là có kết quả của Vật lý, nên còn bị Luân hồi trong Tam Giới.
Không tu hành hay tu tập gì cả, mà chỉ cần trực nhận 1 trong 4 thứ Tánh của mình: Thấy, Nghe, Nói và Biết Thanh Tịnh.
Người này tu theo Pháp môn Thiền Tông không bị gì cả.
Dạng người thứ hai: Trước khi tu theo Pháp môn Thiền Tông, họ đã tu các Pháp môn khác như:
1- Thiền Quán, Tưởng hay cầu mong.
2- Lý luận, gọi là Triết lý.
3- Nghi, Tìm hay Kiếm.
4- Tịnh Độ tông.
5- Mật Chú tông.
6- Các pháp tu hành không phải của Đức Phật dạy.
Thì những người này phải qua các triệu chứng như sau:
1- Nếu tu Quán. Tưởng hay cầu mong. Những người này vừa nghe đến Pháp môn Thiền Tông là họ chê rồi. Vì sao vậy? Vì trong người họ có lực Âm cực mạnh, nên họ không tiếp xúc được Pháp môn Thiền Tông học này. Nói tóm lại, người này không thích Giải Thoát, mà thích làm con và nô lệ cho người khác.
2- Tu Lý luận, người này trong kho Tàng thức của ho chứa đầy Triết lý, nên họ không bỏ được. Do đó, Pháp môn Thiên tông học này họ xem thường, nên vạn đời sau cũng chưa thích.
3- Người tu thích Nghi. Tìm hav Kiếm trong vạn vật, người này không khi nào tiếp xúc được với Pháp môn Thiền Tông học này, thì làm sao họ biết mà tu.
4- Người tu Tịnh Độ Tông có 2 nhánh:
– Nhánh môt: Tu Tịnh Độ mà chuyên cần, tức không tin bất cứ Pháp môn nào khác, thì chắc chắn họ không tu theo Pháp môn Thiền Tông học này được.
– Nhánh hai: Tu Tịnh Độ mà còn thắc mắc về Giải Thoát. Nếu tu theo Pháp môn Thiền Tông, thì thường gặp những ảo ảnh như sau:
– Ảo ảnh một: Ngồi chỗ vắng niệm Phật, khi tiếng niệm Phật được niêm mật và trôi chảy rồi, tự nhiên tiếng niệm Phật ấy, mình không niệm, mà tiếng niệm Phật vẫn được trôi chảy đi, thì tự nhiên tiếng niệm Phật ấy cứ niệm hoài. Nếu người dụng công thật là niêm mật, thì cái ảo giác sanh ra như có cả vùng hay cả Thế Giới đều niệm Phật theo mình vậy.
Vì sao có trường hợp này?
– Vì mình niệm Phật, dụng công đưa tiếng niệm Phật cho liên tục kết dính thành một chuỗi dài. Tức tự mình đẩy dòng Điện từ Âm – Dương luân chuyển rất nhanh. Khi mà dòng Điện từ Âm – Dương này nó đã đủ sức tự động chạy đi rồi, nó mang tiếng niệm Phật của mình chạy đi trùm khắp, nên có hiện tượng này.
5- Tu Mật Chú tông có đến 3 nhánh:
– Nhánh 1: Người tu Mật chú mà đã niệm cho câu Thần chú chạy nhanh rồi, thì vị Thần “phụ trách” câu Thần chú này, có bổn phận là tuân theo câu Thần chú sai khiến, vị Thần này rất thích.
Vì sao vậy?
– Vì tất cả những vị Thần đều thích cảm giác luân chuyển nhanh. Do đó, người nào tu theo Mật chú mà đã thành tựu cao rồi, mà bỏ để đi tu Pháp môn khác, thì vị Thần này không chấp nhận nên quậy phá người này.
– Nhánh 2: Người tu Mật chú, mà còn mong tìm đường Giải Thoát, có 3 cái bị:
Một là, bị vị Thần phụ trách câu Thần chú của mình niệm, quật cho mình té nhào để bỏ mạng.
Hai là, hành xác cho mình bị đau.
Ba là, chỉ hù dọa cho mình sợ thôi.
6- Các Pháp môn không phải của Đức Phật dạy, cũng gọi là các Đạo khác, như:
A- Đạo Thánh: Người tu theo Đạo Thánh rồi, không tu theo Pháp môn Thiền Tông được, số người tu theo Đạo Thánh mà muốn sang tu theo Pháp môn Thiền Tông, 1 triệu người chưa chắc có 1 người tu được.
B- Đạo Thần: Người tu theo Đạo Thần rồi, nếu muốn tu theo Pháp môn Thiền Tông, cực kỳ khó. Mười triệu người, họa may mới có 1 người được mà thôi.
C- Còn các thành phần khác: Đức Phật lắc đầu, Như Lai không nói ra.
Vì sao vậy?
Vì Đức Phật bảo: Những người này còn phải trả Nhân – Quả mà họ đã tạo ra thêm vô lượng kiếp nữa, mới tìm gặp Pháp môn Thiền Tông học này được.
Nói tóm lại, theo những hiện tượng mà người tu theo Pháp môn Thiên tông cảm nhận được có 2 phần riêng biệt như sau:
Một: Cảm nhận:
– Thân tâm Thanh Tịnh, như không có trọng lượng, an vui, hằng tri. Đó là cảm nhận được Tánh Phật Thanh Tịnh của chính mình.
– Thấy được Thần, Ma, Quỷ hay Cô Hồn.
Hai: Mình bị như sau:
1- Thần: Thì đánh vào tai, thân hay đầu mình.
2- Ma: Nhát mình.
3- Quỷ: Xô đẩy hay kéo mình đi.
4- Cô Hồn: Làm mình rung động nhẹ.
Vì sao có tình trạng này?
– Vì trước kia, mình thề thốt, cầu xin làm con của họ và lạy họ, mà nay mình bỏ họ để đi Giải Thoát, tức tự mình phản bội lại họ, nên họ làm như vậy là lẽ thường nơi Thế Giới Nhân – Quả Vật lý Âm Dương này.
Như ở Thế Giới hữu hình này: Trước kia mình vào nhà người khác xin hầu hạ người ta. Chủ nhà rất tốt với mình, tự nhiên mình bỏ họ đi, tức mình không giữ lời hứa trước kia của mình với chủ nhà, thì chủ nhà tức nhiên phải chửi hoặc đánh mình vậy.
Video (Trích đoạn)
✍️ Mục lục: Quyển 02: Những câu hỏi Thiền Tông – Tập 1 – Xem tiếp