Bí Kíp Thiền TôngSlideTinh hoa Đạo Phật

GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM

✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Quyển 1

PHẦN I – GIÁO LÝ CĂN BẢN

📘CHƯƠNG 14
THIỀN TÔNG KHÔNG PHẢI LÀ MỘT PHÁP TU TÂM

I. GIỚI THIỆU

Thiền Tông từ lâu đã bị nhiều người hiểu nhầm là một pháp tu luyện để “tu tâm dưỡng tánh” hay “định tâm”, “an tâm” trong đời sống hàng ngày. Thực chất, Thiền Tông không phải là pháp tu tâm, mà là con đường Giác Ngộ và Giải Thoát nhờ vào việc nhận ra và sống với Phật Tánh sẵn có nơi mỗi Người.

Chương này nhằm làm rõ sự khác biệt căn bản giữa Thiền Tông và các pháp tu tâm trong Tam Giới. Qua đó, người mới học Thiền Tông có thể tránh được sự nhầm lẫn khi thực hành.

II. THẾ NÀO LÀ TU TÂM?

• “Tu tâm” là một khái niệm phổ biến trong các pháp môn tu hành nằm trong Tam Giới – thuộc về Phước Đức.
• Các pháp này thường dạy Người rèn luyện tâm tính, gột rửa phiền não, kiểm soát cảm xúc, giữ tâm an định, hướng đến sự trong sạch nội tâm.
• Tu tâm có thể giúp Người hiền thiện, sống có đạo đức, đạt an vui tương đối, thậm chí có thể sinh về các cõi Trời.

III. VÌ SAO THIỀN TÔNG KHÔNG PHẢI LÀ PHÁP TU TÂM?

Thiền Tông không dụng đến tâm

• Tâm là thành phần cấu tạo trong Tánh Người – thuộc vật lý âm dương, luôn sinh diệt, biến đổi, chấp ngã.
• Người tu Thiền Tông không sửa tâm, không đối trị tâm, không nương tựa vào tâm – mà chỉ cần biết rõ tâm là vọng, là giả.
• Tu tâm là còn trong sanh tử Luân hồi – không thể ra ngoài Tam Giới được.

Thiền Tông chỉ rõ bản chất thật của Người là Phật Tánh

• Phật Tánh vốn không hình tướng, không lời nói, không niệm, không tâm.
• Người muốn Giác Ngộ phải nhận ra nơi mình có Phật Tánh, buông tất cả những gì thuộc về Tánh Người – kể cả tâm.
• Phật Tánh không cần tu, không cần sửa, vì vốn sẵn thanh tịnh – chỉ cần Người nhận ra và sống với nó.

IV. SỰ NGỘ NHẬN KHI DÙNG “TU TÂM” TRONG THIỀN TÔNG

• Có người đọc sách Thiền rồi ngỡ rằng Thiền Tông là pháp tu sửa tâm, giữ tâm thanh tịnh.
• Có người bảo: “Tôi tu Thiền để tâm an, sống nhẹ nhàng” – điều này thuộc về Phước Đức, không phải Giải Thoát.
• Một số thiền sư xưa cũng từng hướng dẫn “an tâm”, nhưng đó là phương tiện, không phải mục đích tối hậu.

V. KẾT LUẬN

Thiền Tông là pháp môn Giải Thoát tuyệt đối, vượt ngoài Tam Giới, không phải để điều chỉnh tâm hay sống an lạc trong đời. Người học Thiền Tông cần nhận rõ bản chất Phật Tánh nơi mình, không dính mắc vào các pháp tu luyện của Tánh Người – kể cả việc tu tâm.

Muốn Giác Ngộ, chỉ cần hiểu và sống với nguyên lý: “Buông tất cả – chỉ giữ một Tánh Phật nơi mình”. Đây là con đường trực chỉ, không dụng công tu hành theo kiểu thường thấy.

✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Q 1 👉 Xem tiếp

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *