Bí Kíp Thiền TôngSlideTinh hoa Đạo Phật

GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM

✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Quyển 2

⭐️PHẦN II – 17 PHỤ LỤC

📕PHỤ LỤC 10
TẠI SAO NÓI PHÁP MÔN THIỀN TÔNG LÀ “KHÔNG HÌNH TƯỚNG”?

I. MỞ ĐẦU

Trong hệ thống sáu pháp môn của Đạo Phật, pháp môn Thiền Tông được xem là pháp môn “không hình tướng”, không cầu xin, không lễ bái, không tụng niệm, không hành pháp tu luyện. Điều này khiến nhiều người không quen dễ hiểu lầm rằng Thiền Tông là “không làm gì cả”, là “phủ định đạo đức”, hoặc là “khó hiểu, xa rời thực tế”.

Thực tế, bản chất “không hình tướng” của Thiền Tông là một đặc tính sâu sắc, mang tính Giải Thoát hoàn toàn – không ràng buộc vào bất kỳ pháp nào trong Tam Giới. Phụ lục này trình bày rõ vì sao Thiền Tông là pháp môn không hình tướng và ý nghĩa thực sự của điều đó.

II. THẾ NÀO LÀ “HÌNH TƯỚNG” TRONG ĐẠO PHẬT?

  1. Hình tướng là gì?
  • Là tất cả những gì có thể thấy, nghe, cảm nhận bằng giác quan: chùa chiền, lễ nghi, kinh sách, tượng Phật, y áo, ngôn từ, hành vi tu tập…
    • Là biểu hiện cụ thể, mang tính phương tiện trong quá trình tu hành theo nhân quả luân hồi.
  1. Vai trò của hình tướng trong các pháp môn:
  • Các pháp môn Tiểu Thừa, Trung Thừa, Đại Thừa, Tịnh Độ, Mật Chú đều dựa trên hình tướng để hướng dẫn người tu.
    • Hình tướng giúp người căn cơ thấp có điểm bám, từ đó chuyển hóa tâm thức, rèn luyện đạo đức và tâm linh.

III. VÌ SAO THIỀN TÔNG LẠI “KHÔNG HÌNH TƯỚNG”?

  1. Vì Thiền Tông không nằm trong hệ quy chiếu của Tam Giới
  • Mọi pháp tu có hình tướng đều vận hành theo quy luật nhân quả – luân hồi – thiện ác.
    • Thiền Tông là pháp môn Giải Thoát – vượt ngoài Tam Giới, không dựa trên nhân quả, không tạo nghiệp.
  1. Vì Thiền Tông là “truyền Tâm, không truyền pháp”
  • Thiền Tông chỉ dạy người nhận ra Tánh Phật của chính mình – vốn không hình tướng.
    • Việc “truyền Tâm ấn Tâm” là trực chỉ – không qua văn tự, ngôn từ hay hình thức.
  1. Vì Tánh Phật là thể vô hình, bất sinh bất diệt
  • Tánh Phật không thể thấy, nghe, rờ, chạm – không thể dùng hình tướng để diễn đạt hay tu luyện.
    • Mọi biểu hiện đều là vọng – dính vào vọng thì không thấy được chân.

IV. HẬU QUẢ CỦA VIỆC CHẤP VÀO HÌNH TƯỚNG

  1. Sinh chấp pháp, chấp ngã
  • Người tu nếu còn bám hình thức (tụng kinh, bái lạy, cầu xin) sẽ rơi vào “tu có tướng” – tạo nghiệp luân hồi.
  1. Không nhận ra Tánh Phật
  • Tánh Phật không có hình tướng – chấp hình tướng là quay lưng với Tánh Phật.
  1. Trở thành mê tín hoặc lệ thuộc ngoại lực
  • Tin rằng có ai đó ban phước, giáng họa là đi ngược lại tinh thần Giải Thoát.

V. TU KHÔNG HÌNH TƯỚNG NGHĨA LÀ SAO?

  • Là sống với Tánh Phật thanh tịnh vốn sẵn nơi mình – không cần lễ bái hay cầu xin.
    • Là buông bỏ mọi bám víu – kể cả hình thức tu hành.
    • Là “vô tu vô chứng”, không cần tu tập để đạt gì – vì Tánh Phật đã đủ.
    • Là hành đúng với lời dạy “Chỉ thẳng Tâm Người, Thấy Tánh Thành Phật”.

VI. KẾT LUẬN

Pháp môn Thiền Tông không bài bác các hình thức tu hành – mà chỉ nhấn mạnh rằng: người muốn Giác Ngộ – Giải Thoát rốt ráo thì phải buông bỏ tất cả hình tướng, trở về với “Tánh biết thanh tịnh” nơi chính mình.

Chính vì vậy, người tu Thiền Tông:

• Không cầu Phật ngoài – vì Phật ở nơi Tánh mình.
• Không hành pháp có tướng – vì pháp có tướng thuộc Tam Giới.

✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Q2 👉 Xem tiếp

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *