Bí Kíp Thiền TôngSlideTinh hoa Đạo Phật

GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM

✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Quyển 2

⭐️PHẦN I – 28 CHƯƠNG GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM

📕CHƯƠNG 11
NHỮNG CHƯỚNG NGẠI THƯỜNG GẶP KHI TU THIỀN TÔNG

I. TỔNG QUAN VỀ CHƯỚNG NGẠI TRÊN ĐƯỜNG TU

Tu theo Pháp môn Thiền Tông là trực nhận Phật Tánh nơi chính mình – con đường thẳng tắt nhưng không dễ đi. Người tu thường gặp phải nhiều chướng ngại bên trong và bên ngoài khiến khó đạt đến sự Giác Ngộ và sống với Phật Tánh. Hiểu rõ những chướng ngại này giúp người tu phòng tránh, tháo gỡ đúng cách, không đi lệch hướng.

II. NHỮNG CHƯỚNG NGẠI BÊN TRONG

Vọng tưởng – suy nghĩ lăng xăng

  • Đây là chướng ngại hàng đầu. Tâm liên tục nghĩ thiện, nghĩ ác, nghĩ pháp, nghĩ đạo… khiến không thể nhận ra cái Biết Thanh Tịnh.
  • Người tu Thiền Tông cần “Không theo vọng tưởng” – không chạy theo bất kỳ dòng suy nghĩ nào.

Chấp pháp – chấp lời

  • Người chấp pháp thường bám vào lời dạy, kinh sách, khái niệm như “chân như”, “tánh không”, “vô ngã”, v.v…
  • Thiền Tông dạy “Không chấp một pháp nào” – vì tất cả đều là phương tiện, không phải Chân Lý.

Muốn được chứng – được ngộ

  • Cái muốn ngộ, muốn đắc là tâm tạo tác – làm che khuất Phật Tánh.
  • Phải dứt mọi cầu chứng, dừng tâm mong cầu – thì mới “Ngộ” ngay nơi vô cầu.

Tâm phân biệt – hơn thua – nghi ngờ

  • Còn thấy mình đúng – người sai; đạo mình cao – đạo khác thấp; còn nghi ngờ pháp Thiền Tông – là còn tâm luân hồi.
  • Thiền Tông không phân biệt, không so sánh, không chấp kiến.

Dính mắc vào cảm giác “an lạc”, “thanh tịnh”

  • Một số người lầm tưởng “trạng thái tâm thanh tịnh” là Phật Tánh.
  • Cảm giác là sản phẩm của Tánh Người – biến động, không phải Tánh Phật bất biến.

III. NHỮNG CHƯỚNG NGẠI BÊN NGOÀI

Gặp người tu sai pháp – dẫn đi lạc hướng

  • Rất nhiều người tu pháp môn khác mà tự nhận là Thiền Tông, gây ngộ nhận.
  • Nếu đi theo người không giác ngộ – sẽ bị kéo vào lý thuyết, phân tích, hình thức.

Gặp sự chống đối – thị phi – chê bai

  • Người tu Thiền Tông có thể bị xem là “khác đạo”, “không kính Phật”, “vô thần”.
  • Cần giữ vững lập trường, sống với Tánh Phật, không tranh cãi đúng sai.

Tham gia quá nhiều hoạt động – mất đi sự tỉnh thức

  • Dù thiện nguyện, tu tập, giảng pháp – nếu không cẩn thận sẽ khiến tâm loạn.
  • Người tu Thiền Tông cần giữ sự đơn giản – tỉnh thức – nhẹ nhàng.

Phụ thuộc quá nhiều vào người khác

  • Một số người bị dính vào “thầy” hay “nhóm” – khiến mất khả năng nhận Tánh riêng mình.
  • Thiền Tông là pháp “tự nhận”, không ai làm thay, không ai dẫn dắt được đến nơi.

IV. NHẬN DIỆN VÀ HÓA GIẢI

Quan sát kỹ nội tâm

  • Luôn xem xét: “Tâm mình đang nghĩ gì?”, “Có đang cầu mong gì?”, “Có đang phân biệt không?”

Quay về sống với cái Biết Không Lời

  • Dù gặp điều gì – tốt hay xấu – chỉ ghi nhận bằng cái Biết Không Lời, không chạy theo.
  • Đây là chìa khóa duy nhất để không rơi vào chướng ngại.

Nhớ kỹ 4 điều cốt lõi Thiền Tông:

  • Không theo vọng tưởng
  • Không chấp pháp
  • Không cầu chứng ngộ
  • Không dính vào bất kỳ hình thức, cảm giác, lý luận nào

V. TỔNG KẾT

  • Chướng ngại là điều tự nhiên trên đường tu – không có gì là sai.
  • Quan trọng là phải thấy ra, không bị lừa theo.
  • Người tu Thiền Tông cần giữ tâm rỗng lặng, sống với cái Biết Thanh Tịnh – không phân tích, không chọn lựa, không kỳ vọng – thì mọi chướng ngại sẽ tự tan biến.

✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Q2 👉 Xem tiếp

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *