
Lời tiên tri Núi Andes
✍️ Mục lục: Lời tiên tri Núi Andes – Mặc Khải thứ 10
Chương 4:
Sáng hôm sau, tôi giật mình thức dậy bởi tiếng kêu của một chú chim cắt ở trên cao. Trong vài phút, tôi chăm chú lắng nghe, mường tượng đến những vòng lượn tuyệt vời của nó trong không trung. Lại một tiếng kêu nữa, rồi im bặt. Tôi vội vã ngồi dậy, nhìn ra cửa lều; buổi sáng có nhiều mây, nhưng nóng. Một ngọn gió nhẹ lay động những ngọn cây.
Tôi lấy từ ba lô ra một băng vải và cẩn thận băng bó mắt cá chân; khi thận trọng xoay bàn chân, tôi chỉ còn cảm thấy hơi đau. Sau đó, tôi bò ra khỏi lều và đứng dậy. Một lúc sau, tôi cố bước một bước về phía trước.
Mắt cá chân có vẻ yếu nhưng, nếu tôi hơi khập khiễng, thì nó xem chừng có thể chịu được sức nặng của tôi. Tôi ngạc nhiên; phải chăng phương pháp của Maya đã phát huy tác dụng, hay sự tổn thương của những dây chằng khớp là không đến nỗi nào? Không thể trả lời thắc mắc đó.
Tôi lục balô, lấy quần áo ra để thay. Rồi tôi gom những chén bát của bữa ăn tối qua. Thận trọng, chú tâm đến mọi âm thanh hoặc chuyển động đáng ngờ, tôi đi về phía dòng sông. Sau khi đã tìm thấy một nơi để không thể bị ai bắt gặp, tôi cởi quần áo và xuống nước, nước mát lạnh, mang lại sự sảng khoái. Tôi đứng yên một lúc, chẳng nghĩ ngợi gì, cố quên đi nỗi lo sợ mà tôi cảm thấy đang dâng lên. Tôi chăm chú nhìn màu xanh của lá cây trên đầu.
Thế rồi, bỗng dưng, tôi bắt đầu nhớ đến một giấc mơ cũ. Tôi ngồi trên một tảng đá… Có điều gì đó đã xảy ra… Wil cũng ở đó… như những người khác. Tôi mơ hồ nhớ đến một cánh đồng màu xanh và màu hổ phách. Tôi không thể nhớ lại những đoạn khác của giấc mơ.
Trong khi mở nắp chai dầu gội đầu, tôi nhận thấy cây cối quanh tôi bỗng dưng có vẻ lớn hơn và rõ nét hơn. Khi vội vã tắm gội và rửa chén bát trong dòng sông, tôi nhận thấy ở phía bên phải có một tảng đá lớn, rất giống với tảng đá trong giấc mơ. Tôi ngưng rửa chén bát để nhìn kỹ hơn tảng đá. Bằng phẳng, với đường kính khoảng ba mét, nó có hình dáng và màu sắc tương ứng một cách chính xác với tảng đá mà tôi thấy trong giấc mơ.
Trong ít phút, tôi tháo dỡ lều, thu dọn đồ đạc vào ba lô, giấu nó dưới những cành cây ngã đổ trên đất. Sau đó, tôi quay lại gần tảng đá, ngồi xuống và cố nhớ đến cánh đồng màu xanh, đến vị trí chính xác của Wil trong giấc mơ. Lúc đó, Wil ở gần sau lưng tôi, bên trái. Giờ đây, một hình ảnh rõ nét của khuôn mặt Wil xuất hiện trong tâm trí, tựa như một bức ảnh rọi lớn. Cố giữ mọi chi tiết đó trong đầu, tôi tạo lại hình ảnh của khuôn mặt Wil và bao quanh khuôn mặt đó bằng một vùng màu xanh.
Vài giây sau, tôi cảm thấy đám rối dương của mình như bị lãnh một cú đánh, và lại một lần nữa, tôi bị lôi đi rất nhanh trong một đường hầm đầy màu sắc. Khi dừng lại, tôi thấy quanh tôi là một khung cảnh màu xanh nhạt, lung linh và cạnh tôi là Wil.
Wil nói khi đến gần tôi hơn:
– Cám ơn trời, cậu đây rồi. Cậu bỗng chốc nhạt nhoà khiến tôi không thể nhìn thấy cậu.
Tôi hỏi:
– Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao tiếng vo vo trở nên lớn thế?
– Tôi chẳng biết.
– Chúng ta đang ở đâu? Ở một cấp độ đặc biệt, nơi những giấc mơ diễn ra.
Tôi chăm chú nhìn cảnh sắc màu xanh. Chẳng có gì chuyển động:
– Anh đã từng đến nơi này rồi chứ?
– Đúng, trước khi gặp cậu ở cạnh ba thác nước, nhưng ngày ấy tôi chẳng hiểu vì lý do gì.
Trong một lúc, chúng tôi nhìn quanh, rồi Wil hỏi tôi:
– Điều gì đã xảy đến với cậu khi cậu quay lại nơi đó?
Tôi kể lại cho Wil nghe những chuyện liên quan đến những người tôi đã gặp, bắt đầu bằng những dự đoán của Joel về những thảm hoạ môi trường và xã hội. Wil chăm chú nghe, không bỏ sót một mảng nào của bức tranh mà Joel đã vẽ ra.
Wil nhận xét:
– Đó là người phát ngôn của nỗi sợ hãi.
Gật đầu, tôi hỏi:
– Anh có lý. Theo anh thì những dự đoán bi quan đó có thực sự xảy ra?
– Nhiều người bắt đầu tin chuyện đó và như thế là nguy hiểm. Cậu hãy nhớ đến mặc khải thứ chín: sự phục hưng của tinh thần càng phát triển, thì nó càng phải chế ngự sự thu hút của nỗi sợ hãi.
Tôi nói:
– Tôi cũng gặp một phụ nữ.
Wil nghe tôi kể về Maya, và anh đặc biệt quan tâm đến cách Maya chữa trị bong gân cho tôi.
Khi tôi kết thúc câu chuyện, ánh mắt nghĩ ngợi của Wil hướng về nơi xa xăm. Tôi nói thêm:
– Theo tôi, Maya chính là hậu thân của người phụ nữ trong thị kiến của Williams, là cô gái đã cố ngăn, không để chiến tranh xảy ra với người Indian.
Wil đáp:
– Có thể quan điểm của Maya về sự phục hồi sức khoẻ sẽ cung cấp cho chúng ta một bí quyết để đương đầu và chiến thắng nỗi sợ hãi. Hãy nghĩ xem. Cậu đã đến đây nhằm tìm Charlène và cậu đã gặp David. David đã giải thích với cậu rằng mặc khải thứ mười giúp ta hiểu rõ hơn về sự phục hưng tinh thần đang diễn ra trên trái đất. Nếu ta khám phá ra liên quan của chúng ta với Cõi Bên Kia. Theo David thì mặc khải thứ mười sẽ giúp ta hiểu rõ tính chất của những trực giác, biết gìn giữ nó trong tâm trí ta, và có thể nhìn thấy con đường có tính đồng bộ, ăn khớp của ta, một cách toàn diện hơn.
Sau đó, cậu đã biết cách duy trì những trực giác của cậu, và cậu đã gặp tôi gần những thác nước. Tôi đã xác định với cậu rằng việc gìn giữ những trực giác và hình ảnh trong tâm trí của chúng ta cũng có tác dụng ở Cõi Bên Kia và rằng loài người đang đi vào hoà đồng với chiều kích không gian đó. Một lúc sau đó, tôi và cậu chứng kiến Williams nhìn lại toàn cảnh đời ông, và ông ta băn khoăn do không nhớ được một điều mà ông đã muốn thực hiện: Ông phải giúp tìm cách đương đầu với nỗi sợ hãi, vốn ngăn trở sự thức tỉnh Tâm linh của chúng ta.
Williams đã nói rằng, chúng ta phải am hiểu nỗi sợ hãi và chống lại nó.
Sau đó, tôi và cậu đã chia tay, và cậu gặp một nhà báo tên Joel. Ông này đã nói nhiều điều, nhưng muốn truyền đạt cho cậu điều gì? Truyền đạt cái nhìn bi đát của ông ta về tương lai, ông ta sợ rằng nền văn minh của chúng ta sẽ biến mất.
Tiếp đến, cậu đã gặp một phụ nữ. Người đàn bà đó dã dành cả đời mình để chăm sóc tha nhân. Bà giúp họ chiến thắng những bế tắc do sợ hãi gây ra. Để thực hiện điều đó, bà giúp cho trí nhớ của họ được sắc bén, hầu hết họ có thể nhận ra lý do đã khiến họ hiện diện trên cõi đời này.
Như vậy, hồi ức giữ một vai trò quan trọng.
Bỗng nhiên có một cái gì đó chuyển động khiến chúng tôi phải chú ý.
Có một nhóm linh hồn khác hình như đang xuất hiện cách chúng tôi ba chục mét.
Wil nói:
– Có lẽ họ hiện diện ở đây để giúp cho ai đó đang trong giấc mơ.
Tôi nhìn Wil:
– Họ giúp ta mơ ư?
– Phải, theo một cách nào đó. Đêm qua, khi cậu mơ thì đã có những linh hồn ở dó.
– Làm thế nào anh biết tôi đã mơ?
Khi cậu đột ngột quay về thế giới vật lý, tôi đã cố tìm cậu nhưng không thấy. Sau đó, trong khi tôi chờ đợi, tôi bắt đầu thấy khuôn mặt của cậu, và điều đó đưa tôi đến nơi này. Lần trước, khi tôi đến đây, tôi không thể nắm bắt ý nghĩa của điều tôi đã thấy, nhưng giờ đây tôi nghĩ rằng mình hiểu rõ hơn về điều diễn ra khi chúng ta mơ.
Tôi lắc đầu, tỏ vẻ không hiểu.
Wil khoát tay về phía những linh hồn.
– Hẳn là mọi sự diễn ra một cách đồng bộ. Những gì mà cậu thấy đã xãy ra với tôi trước kia, do trùng hợp ngẫu nhiên, và giờ đây họ chờ xem ai sẽ đến thăm họ.
Ở hậu cảnh, tiếng vo vo gia tăng và tôi không thể trả lời Wil. Tôi cảm thấy bị mất phương hướng, đầu óc quay cuồng. Wil bước đến gần và đặt tay lên vai tôi.
– Hãy ở bên tôi! Hẳn phải có lý do để chúng ta thấy điều chúng ta đang thấy.
Tôi cố loại bỏ mọi ý nghĩ trong đầu, và rồi tôi nhận thấy một hình thể mới trong không gian, cạnh những linh hồn. Thoạt đầu, tôi nghĩ rằng có sự xuất hiện của những linh hồn khác. Sau đó, tôi biết đó là một toàn cảnh rộng lớn hơn; một bức tranh hoành tráng đang mở ra trước mắt chúng tôi, tựa như một ảnh chụp giao thoa laser, với những nhân vật, cảnh trí và đối thoại. Trung tâm của hoạt động là một cá nhân, một người đàn ông mà bóng dáng có vẻ quen thuộc với tôi. Sau đó chú tâm trong một lúc, tôi nhận ra đó là Joel.
Tựa như trong một bộ phim, tôi và Wil quan sát diễn tiến. Tôi cố dõi theo cảnh đó, nhưng tâm trí tôi vẫn còn rất mù mờ; chẳng thể hiểu thực sự điều gì đang diễn ra. Đoạn phim tiếp diễn, các linh hồn đến bên Joel và những đối thoại trở nên âm vang hơn. Vài phút sau, đoạn phim hình như chấm dứt, và mọi nhân vật đều biến mất.
Tôi hỏi:
– Chuyện gì đã xảy ra?
Wil giải thích:
– Người đàn ông ở trung tâm của cảnh tượng đó đã mơ.
– Tôi nhận ra người đàn ông đó là Joel, người mà tôi đã nói với anh.
Ngạc nhiên, Wil quay sang tôi và hỏi:
– Cậu chắc chứ?
– Chắc.
– Cậu có biết ông ấy mơ thấy gì không?
– Tôi không biết. Còn anh?
– Tôi nghĩ ông ta đã mơ thấy chiến tranh. Ông ta tìm cách thoát khỏi một thành phố đang bị bom đạn tàn phá. Sau khi đã rời khỏi cảnh tượng khủng khiếp, ông ta leo lên một ngọn núi để nhìn xuống thành phố. Lúc đó, ông ta nhớ ra rằng đã được lệnh phải gặp một nhóm quân nhân và trao cho họ một thiết bị nhằm vô hiệu hoá vũ khí của quân thù. Ông kinh hoàng khi biết rằng quân đội và thành phố đã bị huỷ diệt một cách có hệ thống do ông không thực hiện nhiệm vụ được giao.
– Quả thật là một cơn ác mộng.
– Đúng, nhưng nó có một ý nghĩa. Khi mơ, chúng ta du hành một cách vô thức đến chiều kích của giấc ngủ. Có những linh hồn xuất hiện để giúp chúng ta. Hãy nhớ rằng, chức năng của những giấc mơ là giúp chúng ta nhìn rõ cách thức để đương đầu với những tình huống hàng ngày. Mặc khải thứ bảy chỉ cho chúng ta biết cách diễn giải những giấc mơ, khi đối chiếu những hình ảnh mà ta thấy trong đêm với đời sống thực.
Tôi quay sang nhìn Wil:
– Thế thì, vai trò của những linh hồn là gì?
Sau khi nêu lên thắc mắc đó, chúng tôi lại bước đi. Wil vẫn đặt bàn tay lên vai tôi. Khi chúng tôi dừng lại, ánh sáng đang bao quanh chúng tôi chuyển sang màu xanh lục, một màu rất tươi, nhưng tôi có thể nhìn thấy những con sóng tuyệt đẹp màu hổ phách đang chuyển động xung quanh.
Khi tôi hết sức chú tâm, những hình thể màu hổ phách đó biến thành những linh hồn.
Tôi liếc nhìn Wil, anh đang mỉm cười rạng rỡ. Không khí nơi này còn vẻ lễ hội và hân hoan. Trong khi quan sát các linh hồn, tôi thấy có nhiều linh hồn ở ngay trước mặt chúng tôi và tạo thành một nhóm. Những khuôn mặt của họ sáng ngời, nhưng tôi chỉ có thể tập trung vào họ không quá vài giây.
Tôi nói:
– Họ tràn đầy tình yêu thương.
Wil khuyên:
– Hãy cố nắm bắt đôi chút sự hiểu biết của họ.
Tôi hết sức chú tâm đến họ và biết rằng những linh hồn đó có quan hệ với Maya. Quả thật, họ đang hoan hỉ vì những phát hiện gần đây của Maya về chính mình, nhất là vì Maya đã hiểu bằng cách nào cuộc sống đã điều kiện hoá số phận của bà. Các linh hồn hình như biết rằng Maya đã làm một tổng kết về cuộc đời, theo mặc khải thứ sáu, và chẳng mấy chốc Maya sẽ nhớ đến ý nghĩa của việc được sinh ra trên đời này.
Tôi quay sang Wil. Anh cho tôi biết anh cũng nhìn thấy cùng những hình ảnh như tôi.
Vào lúc đó, tiếng vo vo lại gia tăng cường độ; bụng tôi đau thắt. Wil nắm lấy vai tôi. Khi thứ tiếng đó ngưng lại, sự rung động của tôi đột ngột giảm cường độ. Tôi nhìn về nhóm linh hồn, cố đón nhận năng lượng của họ và kết nối với họ để kích thích năng lượng của tôi.
Tôi ngạc nhiên khi thấy họ đột ngột trở nên nhạt nhoà và rời xa tôi ở khoảng cách gấp đôi.
Tôi hỏi:
– Chuyện gi đã xảy ra?
– Cậu đã tìm cách kết nối với họ để gia tăng năng lượng của cậu thay vì tiến sâu vào bên trong chính mình và kết nối trực tiếp với mạch thiêng thánh. Các linh hồn biết rằng một sự khinh suất như thế sẽ không giúp cậu trong sự phát triển của cá nhân cậu.
Tôi tập trung vào bên trong mình và lấy lại mức năng lượng trước đó.
Tôi hỏi:
– Làm thế nào có thể khiến các linh hồn quay lại?
Khi tôi vừa nói xong thì các linh hồn đã quay lại chỗ cũ của họ.
Wil và tôi nhìn nhau. Rồi anh nhìn chăm chăm vào nhóm linh hồn, khuôn mặt lộ vẻ ngạc nhiên.
Tôi hỏi:
– Anh thấy gì?
Vẫn nhìn chăm chăm, Wil hất hàm về phía các linh hồn. Tôi cũng chú ý nhìn họ, trong khi một lần nữa cố nắm bắt sự hiểu biết của họ. ít phút sau đó, tôi bắt đầu trông thấy Maya. Maya đang đắm chìm trong một khung cảnh màu xanh lục. Tuy những nét của bà có vẻ hơi khác và sáng rõ, nhưng tôi biết chắc đó là Maya. Trong khi tôi chú tâm vào Maya, thì một bức toàn ảnh giao thoa laser xuất hiện trước mắt chúng tôi – hình ảnh của Maya trong một trận chiến chống người Indian trong thế kỷ 19. Maya đứng trước một túp lều gỗ cùng với nhiều người, và đang nhiệt tình bàn về khả năng ngăn chặn cuộc xung đột. Một người đàn ông ăn mặc sang trọng đang chăm chú nghe Maya. Thị kiến diễn ra nhanh rồi dừng lại ở nỗ lực không thành của Maya trong thương thuyết với các chỉ huy quân đội.
Sau đó là ngọn đồi, nơi Maya và người bạn gái bị sát hại.
Sau khi từ trần, Maya thức dậy ở Cõi Bên Kia và nhìn lại toàn bộ cuộc đời đã qua. Bà kinh hoàng khi nhận thấy sự bướng bỉnh và ngây ngô của mình. Bà biết mình đã sai lầm trong vấn đề chiến tranh. Chưa phải lúc để ngăn chặn nó. Vào thời điểm đó, loài người chưa thể tiếp thu đầy đủ những kiến thức được truyền lại từ Cõi Bên Kia để thực hiện những công việc lớn lao ấy.
Sau khi Maya đã nhìn lại toàn cảnh đời mình, tôi thấy bà đi vào vùng màu xanh lục, trong khi nhóm linh hồn đang ở phía trước chúng tôi, bao quanh bà. Điều lạ lùng là mọi khuôn mặt của các linh hồn đều có cùng một vẻ: dẫu có nét riêng, nhưng tất cả đều trông giống Maya.
Tôi nhìn Wil, có ý muốn hỏi. Anh khẳng định:
– Đó là nhóm linh hồn của Maya.
– Anh muốn nói gì?
Wil giải thích:
– Đó là một nhóm linh hồn mà Maya vang âm một cách gắn bó. Điều đó là logic. Trong một chuyến du hành của tôi trước khi gặp cậu, tôi đã gặp một nhóm linh hồn rất giống cậu.
Trước khi kịp trả lời Wil, tôi thấy có một chuyến động trong nhóm linh hồn phía trước chúng tôi. Một lần nữa, hình ảnh Maya nổi lên. Vẫn được bao quanh bởi nhóm linh hồn của mình trong vùng màu xanh lục, Maya đứng lặng lẽ trước một ánh sáng trắng, mãnh liệt, tựa như thứ ánh sáng đã bao quanh Williams khi ông Nhìn Lại Cuộc Đời. Maya đang chứng kiến một sự kiện quan trọng. Khả năng di chuyển của bà trong Cõi Bên Kia đã giảm và, một lần nữa, bà hướng sự chú ý đến Trái đất. Bà có thể trông thấy người mẹ tương lai của mình, sau cuộc hôn nhân thứ hai, đang ngồi trên xích đu, dưới một cổng vòm, và đang tự hỏi liệu sức khỏe của mình có chịu đựng nổi một lần thai nghén mới.
Maya bắt đầu hiểu sự tiến bộ mà bà sẽ đạt được khi sinh ra từ bụng người đàn bà đó. Nỗi ưu tư của người mẹ sẽ làm phát sinh nơi đứa con gái một quan tâm mãnh liệt đối với những vấn đề thuộc sức khoẻ. Gia đình đó sẽ kích thích sự quan tâm của Maya đối với y học và những phương pháp hồi phục sức khỏe. Khi Maya lớn lên bên cạnh người mẹ ấy, thì bà sẽ không tích lũy những hiểu biết dành cho sự vui chơi, sẽ không nghĩ ra những cung cách khéo léo nhằm thỏa mãn cái tôi của mình, nhưng sẽ thử nghiệm chúng và để chúng bị thử thách bởi đời sống thực tế. Maya biết tính cách của mình có phần thiếu thực tế; và tính cách nồng nhiệt của bà đã làm cho bà phải trả giá đắt. Điều đó sẽ không tái diễn, nhờ ký ức vô thức của những sự kiện trong thế kỷ 19, và chúng đã lệnh cho bà phải thận trọng. Bà sẽ tiến bước một cách từ tốn, sẽ đơn độc hơn, và có được một người mẹ như thế hẳn là hữu ích.
Wil nói:
– Chúng ta đang nhìn thấy điều đã xảy ra khi Maya xem xét kiếp sống tương lai của bà, mà giờ đây là kiếp sống hiện tại.
Maya mường tượng đến diễn tiến của quan hệ với mẹ. Từ nhỏ, Maya sẽ phải chịu đựng tính cách tiêu cực của mẹ, những nỗi sợ hãi, xu hướng chỉ trích của bà. Điều đó khiến bà quan tâm đến mối liên quan giữa tinh thần và thể xác, cũng như trách nhiệm của người bệnh đối với sự hồi phục sức khỏe của chính mình. Maya sẽ truyền đạt những thông tin đó cho mẹ; sau đó, bà sẽ là người ủng hộ hàng đầu, là nhân chứng của những lợi ích của y học mới.
Tiếp đó, Maya chú ý đến người cha tương lai; ông đang ngồi cạnh người đàn bà trên xích đu. Thỉnh thoảng, bà ta nêu lên một câu hỏi, và ông trả lời rất ngắn gọn. Ông có vẻ thích ngồi lặng im, nhìn vào khoảng không và chẳng nói năng gì. Đầu óc ông sôi sục dưới áp lực của những ý tưởng. Ông đoán thấy những khả năng nghiên cứu mới, và nghĩ đến những vấn đề mà ông quan tâm – Đặc biệt là những vấn đề liên quan giữa thần cảm và hệ miễn dịch.
Maya nhìn thấy những ưu điểm và thái độ xa cách lạnh nhạt của cha. Nhờ ông, bà có thể chế ngự xu hướng tự lừa dối. Từ thuở nhỏ, bà phải biết tự suy nghĩ và trở nên thực tế. Sau này, hai cha con đã tranh luận về những vấn đề khoa học, và ông đã cho bà những thông tin hữu ích, giúp bà có được một cơ sở vững chắc cho những phương pháp điều trị mới.
Đối với cha mẹ của Maya, sự ra đời của Maya cũng mang đến cho họ những thuận lợi. Từ trẻ, Maya đã được cha mẹ kích thích sự quan tâm đến những phương pháp hồi phục sức khoẻ, trong khi bà đẩy những phương pháp đó vào hướng đã được tiền định: mẹ sẽ chấp nhận có một thái độ tích cực hơn đối với bệnh tật, cha sẽ nỗ lực chống lại xu hướng né tránh tha nhân, xu hướng chỉ muốn sống trong thế giới riêng tư nhỏ bé của ông.
Thị kiến nhảy vọt một bước trong thời gian và dừng lại ở diễn tiến thời trẻ của bà. Trên đường đời, bà gặp nhiều người mà mỗi người, vào một lúc phù hợp, trên một vấn đề chính xác, làm phong phú sự học tập và kinh nghiệm của bà. Ở trường y khoa, bà gặp đúng những bệnh nhân và những thầy thuốc giúp bà phát triển quan điểm thực hành y học hỗ trợ.
Sau đó, Maya nhìn thấy cuộc gặp gỡ giữa bà và người cộng tác, cách thức họ cùng nhau mở một bệnh viện tư xác định một mô thức mới để trị bệnh và phục hồi sức khoẻ. Tiếp đó, thị kiến của Maya cho bà thấy bà sẽ tham gia vào một sự thức tỉnh Tâm linh. Chúng tôi thấy Maya phát hiện chín mặc khải. Rồi bà gặp một nhóm thiền định trong số nhiều nhóm bắt đầu đi khắp nơi trên thế giới. Các thành viên của các nhóm nhớ rằng họ đã ở trong chiều kích khác và góp phần chiến thắng sự tập trung sợ hãi.
Rồi đột nhiên Maya thấy mình đang có những tiếp xúc quan trọng với một người đàn ông cao lớn, thông minh; mặc quân phục. Tôi ngạc nhiên khi nhận thây Maya từng quen biết ông. Đó là người đã ở bên bà khi bà bị sát hại trong thế kỷ 19- Tôi tập trung chú ý đến ông ta và lại nhận một cú sốc khác. Tôi đã trông thấy ông trong cuộc hồi tưởng của Williams, bởi ông là đồng nghiệp mà Williams không thể trợ giúp.
Sau đó, thị kiến của Maya lên đến một mức độ vượt quá khả năng hiểu biết của tôi, và cơ thể hợp nhất với ánh sáng chói chang ở phía sau. Thị kiến của Maya về tương lai hình như là phần của một thị kiến rộng lớn bao gồm toàn bộ lịch sử và tương lai của nhân loại. Maya hình như thấy kiếp sau của bà trong một tương lai sau cùng, nằm bên trong dòng tiến hoá của nhân loại, nhập vào cả quá khứ cũng như tương lai của bà. Tôi cảm nhận rõ tất cả những điều đó, nhưng chẳng thể phân biệt rõ những hình ảnh.
Thị kiến của Maya kết thúc và bà lại xuất hiện trong vùng xanh lục, bao quanh bởi nhóm linh hồn của bà. Năng lượng nhóm linh hồn của Maya đã gia tăng, và giờ đây có vẻ được bao bọc bởi một chuyển động xoáy màu trắng và màu hổ phách lấy cường độ từ thứ ánh sáng rực rỡ ở hậu cảnh.
Từ thâm tâm, tôi có thể cảm nhận năng lượng, cùng với tình yêu thương và một rung động hầu như mãnh liệt hơn cả.
Đột nhiên, nhóm linh hồn biến mất và chỉ còn lại tôi với Wil. Chúng tôi ngạc nhiên nhìn nhau.
Tôi hỏi:
– Chúng ta đã chứng kiến chuyện gì?
– Toàn bộ sự tiến hoá của Maya, từ khi chào đời cho đến cuộc sống hôm nay, và điều đó được chứa dựng trong ký ức của nhóm linh hồn.
Chúng ta đã ngược dòng thời gian và biết làm thế nào, từ buổi đầu Maya đã biết cha mẹ tương lai của bà, biết điều mà bà nghĩ rằng có thể thực hiện, và cách thức cụ thể mà bà đã được ngoại xuất vào chiều kích vật lý lúc được thụ thai.
Sau một lúc im lặng, suy nghĩ về giải thích của Wil tôi nói:
– Maya hình như đã biết đời mình sẽ đi về đâu nếu được sinh ra.
– Trước khi chào đời, mỗi chúng ta đều có một thị kiến về cuộc sống tương lai cửa mình, kể cả cách thức mà mình có thể vượt qua những kịch bản đã được lập trước, và chuẩn bị điều mà mình muốn thực hiện.
Tôi hiểu hầu hết những điều đó, nhưng dẫu sao vẫn thấy lạ lùng. Theo lời kể của Maya, thì đời sống thật của bà rất khác. Mẹ bà không hề hiểu bà, còn cha của Maya, lại quá lạnh nhạt và xa cách đến nỗi, chỉ sau khi ông qua đời, Maya mới phát hiện những nội dung nghiên cứu của ông.
Wil nói:
– Đó là điều bình thường. Thị kiến cho ta một sơ đồ hướng dẫn lý tưởng về điều mà bản ngã cao cấp của ta muốn thực hiện trong cuộc đời.
Những điều xảy ra trong đời gần giống với thị kiến đó, một sự phỏng chừng tốt đẹp nhất mà mỗi người chúng ta có thể thực hiện trong những hoàn cảnh hiện tại. Những gì mà mặc khải thứ mười cho ta biết về Cõi Bên Kia soi sáng trải nghiệm Tâm linh của chúng ta trên trần gian, đặc biệt là quan điểm về những trùng hợp ngẫu nhiên và cách thức mà tính đồng bộ vận hành.
Khi một trực giác hoặc một giấc mơ chỉ cho ta một phương hướng để theo và chúng ta tuân theo, thì có một số sự kiện diễn ra và ta thấy chúng như là những sự trùng hợp thần kỳ. Ta cảm thấy sinh động và hào hứng hơn. Những sự kiện có vẻ như được sắp đặt bởi định mệnh như thể chúng buộc phải xuất hiện. Những gì mà chúng ta vừa thấy đặt toàn bộ trong một quan điểm rộng lớn hơn. Những trực giác, những hình ảnh trong tâm trí về một tương lai khả dĩ, đều xuất phát từ Tầm Nhìn Khai Sinh của ta, từ những gì mà ta muốn thực hiện vào giai đoạn đó của cuộc hành trình. Điều đó có thể sẽ không trở thành hiện thực, bởi mỗi chúng ta đều có tự do ý chí. Nhưng khi hành động phù hợp với thị kiến ban đầu, thì chúng ta thấy mình có thần cảm; chúng ta tin rằng mình đang trên con đường của định mệnh mà mình đã tuân theo.
– Vậy, nhóm linh hồn của chúng ta giữ vai trò gì?
– Chúng ta được liên kết với họ. Họ hiểu chúng ta, chia sẻ Tầm Nhìn Khai Sinh của chúng ta, và theo chúng ta trong suốt cuộc đời. Sau đó, trong chiều kích khác, họ ở cạnh chúng ta khi chúng ta xem xét lại đời mình. Họ có vai trò lưu trữ ký ức của chúng ta, những thông tin về các giai đoạn khác nhau của sự phát triển của chúng ta.
Sau khi dừng lại một lúc và nhìn thẳng vào mắt tôi, Wil nói tiếp:
– Và khi chúng ta đang ở Cõi Bên Kia và một trong những linh hồn quay về chiều kích vật lý, thì chúng ta gặp lại nhóm linh hồn đã trợ giúp linh hồn đó, và chúng ta sẽ đạt được quyền năng như những linh hồn đó.
– Vậy, có phải khi ta hiện diện trên trần gian, nhóm linh hồn của ta truyền cho ta những trực giác và hướng dẫn ta?
– Không phải vậy. Những trực giác và những giấc mơ là của riêng chúng ta, và xuất phát từ sự gắn kết Tâm linh của chúng ta với thần linh.
Những nhóm linh hồn chỉ gửi đến cho chúng ta năng lượng bổ sung và nâng cao tinh thần chúng ta một cách đặc biệt, một cách mà tôi chưa thể nhận biết. Khi vươn cao lên theo cách đó, thì chúng ta có thể dễ dàng hơn để nhớ đến điều mà chúng ta đã biết. Cảm thấy bị thu hút bởi những giải thích của Wil, tôi hỏi:
– Vậy điều đó giải thích ý nghĩa giấc mơ của tôi và của Joel?
– Đúng. Khi mơ, chúng ta gặp lại những nhóm linh hồn của mình, khiến ta nhớ đến mục tiêu lúc này của đời sống. Chúng ta nhận được cái nhìn ban đầu về mục tiêu. Sau đó, khi thức giấc, chúng ta giữ lấy hồi ức đó, tuy đôi khi dưới dạng biểu tượng. Trong trường hợp của cậu, vì cậu cởi mở hơn nên dễ đón nhận tính Tâm linh, cậu đã ghi nhận một cách sát nghĩa những thông tin từ giấc mơ.
Joel ít cởi mở hơn đối với tính Tâm linh. Giấc mơ của ông ta có vẻ rối ren. Hồi ức của ông ta không rõ ràng và ý thức của ông ta đã nhận một thông điệp có tính biểu tượng. Joel chỉ hiểu cái ý tổng quát về Tầm Nhìn Khai Sinh: ông ta phải ở lại đó để giúp giải quyết một vấn đề trong thung lũng, và nếu bỏ trốn thì ông ta sẽ hối tiếc.
– Vậy thì những nhóm linh hồn luôn giữ năng lượng cho chúng ta, và mong rằng chúng ta sẽ nhớ đến Tầm Nhìn Khai Sinh của mình?
– Đúng.
– Tại sao nhóm linh hồn của Maya hân hoan đến thế?
– Nhóm đó hân hoan vì Maya đã thấy rõ tại sao bà được sinh ra từ người cha và người mẹ đó, và bằng cách nào những trải nghiệm của bà trong thời thơ ấu đã chuẩn bị để bà chọn nghề nghiệp là chăm sóc tha nhân và giúp họ hồi phục sức khoẻ. Nhưng… đó chỉ là phần đầu của Tầm Nhìn Khai Sinh của Maya. Bà còn nhớ đến những yếu tố khác. Tôi đã có mặt khi Maya gặp lại người bạn đã cùng bị sát hại với bà trong thế kỷ 19.
Nhưng còn có những thông tin mà tôi không thể hiểu. Cậu thì sao?
– Mọi sự không rõ ràng lắm. Thị kiến gợi lên nỗi sợ hãi hiện đang phát triển. Nó khẳng định rằng Maya là thành viên của nhóm bảy người mà Williams đã thấy quay trở lại trần gian. Nhóm đó có một tầm nhìn rộng lớn hơn tiềm ẩn dưới những mục tiêu cửa đời sống, tầm nhìn mà chúng ta cần có để xua đi nỗi sợ hãi,
Trong một lúc, tôi và Wil nhìn nhau. Rồi tôi cảm thấy có một rung động mới, xuất phát từ trải nghiệm trước đây của tôi…Hình ảnh về cuộc gặp giữa Maya với người đàn ông cao lớn xuất hiện trong tâm trí tôi.
Maya cũng đã thấy cảnh đó. Vậy, người đàn ông đó là ai?
Khi tôi định nói với Wil về hình ảnh đó, tôi bỗng hụt hơi. Một cơn đau không thể chịu nổi cắt qua dạ dày tôi. Cùng lúc đó, có một tiếng gào chói tai khiến tôi lùi lại. Như lần trước đây, tôi vươn tay về phía Wil và thấy khuôn mặt anh trở nên mờ ảo. Tôi cố nhìn điều đang xảy ra, nhưng tôi mất thăng bằng và té ngã.
Video: Trích đoạn
Nguồn Internet
✍️ Mục lục: Lời tiên tri Núi Andes – Mặc Khải thứ 10 👉 Xem tiếp