
GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM
✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Quyển 2
⭐️PHẦN I – 28 CHƯƠNG GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM
📕CHƯƠNG 4
PHẬT TÁNH LÀ GÌ?
I. KHÁI NIỆM PHẬT TÁNH TRONG THIỀN TÔNG
- Phật Tánh là Tánh Thanh Tịnh, Sáng Suốt và Như Như vốn có sẵn trong mỗi con người và tất cả chúng sinh.
- Phật Tánh là thực thể không hình tướng, không lời nói, không suy nghĩ, không dao động, không biến đổi.
- Trong Thiền Tông, Phật Tánh được gọi là Tánh Phật hay Tánh Giác – là phần thật nơi con người, đối lập với Tánh Người (là phần giả tạm).
- Phật Tánh không đến – không đi, không sinh – không diệt, không sanh ra bởi cha mẹ, không nằm trong thân vật lý.
II. ĐẶC TÍNH CỦA PHẬT TÁNH
- Không hình tướng
- Phật Tánh không có bất kỳ hình dạng nào, không thể nhìn thấy bằng mắt thường hay đo lường bằng thiết bị.
- Không lời nói
- Phật Tánh không phát ra âm thanh, không có ngôn ngữ hay khái niệm.
- Mọi suy diễn bằng trí óc đều không thể chạm đến Phật Tánh.
- Không dao động
- Phật Tánh là thể bất động tuyệt đối – không bị tác động bởi cảm xúc, cảnh giới, hoàn cảnh.
- Thanh tịnh và Sáng suốt
- Phật Tánh luôn thanh tịnh – không vướng nghiệp, không bị ô nhiễm bởi trần thế.
- Sáng suốt – tức biết rõ tất cả mà không cần học, không cần suy nghĩ.
III. VAI TRÒ CỦA PHẬT TÁNH TRONG CON NGƯỜI
- Phật Tánh luôn hiện diện trong mỗi người, nhưng bị che phủ bởi Thân và Tánh Người.
- Vì bị Tánh Người (có suy nghĩ, phân biệt, vọng tưởng) lấn át nên đa phần con người không biết đến sự hiện hữu của Phật Tánh.
- Người tu Thiền Tông là người nhận ra được Phật Tánh, sống với Tánh Giác – rời bỏ mọi dính mắc, vọng tưởng của Tánh Người.
IV. PHÂN BIỆT PHẬT TÁNH VỚI THÂN NGƯỜI VÀ TÁNH NGƯỜI
- Thân Người
- Là cấu tạo vật chất gồm đất, nước, gió, lửa – là thân tạm mượn để tồn tại nơi Trái Đất.
- Tánh Người
- Là phần điều hành thân, gồm: tưởng, tri, suy nghĩ, phân biệt, chấp ngã, và 7 thứ thuộc về vật lý (thấy, nghe, nói, biết, xúc chạm, hành động, tư duy).
- Tánh Người bị nghiệp lực chi phối, luân hồi theo nhân quả.
- Phật Tánh
- Không thuộc vật lý – không bị chi phối bởi nhân quả, nghiệp lực, hay luân hồi.
- Khi giác ngộ, người tu nhận ra: “Mình không phải là thân – không phải là tánh Người – mà là Phật Tánh thanh tịnh.”
V. NHẬN RA PHẬT TÁNH
- Người giác ngộ Thiền Tông sẽ nhận ra Phật Tánh qua sự “Biết mà không suy nghĩ”.
- Pháp tu Thiền Tông không phải để tạo ra Phật Tánh, mà chỉ để gỡ bỏ những lớp che mờ do Vọng tưởng – để Phật Tánh hiển lộ.
- Câu nói nổi tiếng: “Chỉ thẳng Tâm Người – Thấy Tánh thành Phật” – là nguyên lý cốt lõi của Thiền Tông.
VI. KẾT LUẬN
- Phật Tánh là cốt lõi của con người và vạn vật – là nền tảng của sự giác ngộ trong Thiền Tông.
- Mục tiêu tối hậu của người tu Thiền Tông là nhận ra và sống trọn vẹn với Phật Tánh nơi chính mình – thoát khỏi mê lầm của Tánh Người và luân hồi nơi Tam Giới.
✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Q2 👉 Xem tiếp
Xem Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103