Bí Kíp Thiền TôngSlideTinh hoa Đạo Phật

GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM

✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Quyển 2

⭐️PHẦN II – 17 PHỤ LỤC

📕PHỤ LỤC 2
PHÂN BIỆT PHÁP MÔN TU HÀNH VÀ PHÁP MÔN GIÁC NGỘ – GIẢI THOÁT

I. GIỚI THIỆU TỔNG QUÁT

Trong Đạo Phật, người học thường dễ nhầm lẫn giữa “pháp môn tu hành” và “pháp môn Giác ngộ – Giải thoát”. Hai nhóm pháp môn này khác nhau cả về mục đích, phương pháp thực hành và kết quả cuối cùng. Hiểu đúng sự khác biệt này là bước khởi đầu quan trọng để chọn đúng hướng tu tập theo căn cơ của chính mình.

II. PHÁP MÔN TU HÀNH – PHÁP MÔN GIÁC NGỘ

  1. Khái niệm
  • Pháp môn tu hành: Là con đường thực hành của phần lớn người theo Đạo Phật, bao gồm các phương pháp như trì giới, niệm Phật, tụng kinh, ngồi thiền, bố thí, hành Bồ Tát đạo… nhằm tạo phước đức, nâng cao đạo đức, diệt trừ nghiệp lực và dần dần tiến hóa tâm linh.
  • Pháp môn Giác ngộ – Giải thoát: Là con đường giúp người tu trực nhận Phật Tánh nơi chính mình, vượt qua tất cả các pháp, thoát ly sinh tử luân hồi để trở về Phật Giới – quê xưa gốc cũ của mỗi Người.
  1. Đặc điểm khác nhau
Tiêu chí Pháp môn tu hành Pháp môn Giác ngộ – Giải thoát (Thiền Tông)
Mục đích Tạo phước đức, chuyển nghiệp, tiến hóa tâm linh Trở về Phật Giới, thoát sinh tử luân hồi
Đối tượng Người căn cơ phổ thông, trình độ trung bình Người căn cơ cao, nhân duyên lớn nhiều đời kiếp
Phương pháp Tu các pháp hữu vi: tụng kinh, trì chú, bố thí… Không dụng công, không chấp pháp, nhận Phật Tánh
Dựa vào đâu Kinh điển – hình tướng – giới luật Phật Tánh – Tâm thanh tịnh – Truyền Tâm ấn Tâm
Kết quả cuối cùng Thành Bồ Tát, Phật trong Tam Giới (giả) Thành Phật thật – trở về Phật Giới vĩnh viễn

III. TẠI SAO CHỈ THIỀN TÔNG LÀ PHÁP MÔN GIÁC NGỘ – GIẢI THOÁT?

  • Vì Thiền Tông không dựa vào kinh điển, lý luận hay bất kỳ pháp môn hữu vi nào.
    • Người tu Thiền Tông không tìm kiếm cái gì bên ngoài, mà quay lại nhận ra Phật Tánh nơi chính mình.
    • Người nhận ra Phật Tánh và sống với Tánh Phật thanh tịnh – tức đã giác ngộ.
    • Khi dứt bỏ tất cả pháp, không theo vọng tưởng, không tạo nghiệp mới – thì đạt giải thoát.
    • Khi xả bỏ thân Người và đầy đủ Công Đức, Người ấy sẽ trở về Phật Giới – quê xưa gốc cũ.

IV. SAI LẦM THƯỜNG GẶP

  • Nhầm lẫn giữa “ngồi thiền” và “Thiền Tông”: Ngồi thiền chỉ là phương pháp tu hành thuộc pháp hữu vi, còn Thiền Tông là pháp môn “không dụng công” – chỉ truyền bằng Truyền Tâm ấn Tâm.
  • Nghĩ rằng mọi pháp môn đều đưa đến giải thoát: Sự thật là phần lớn pháp môn đưa đến sự tiến hóa tâm linh, thành các vị Thần, Thánh, Tiên, Bồ Tát… nhưng vẫn còn trong Tam Giới – chưa về Phật Giới.
  • Chưa phân biệt giữa “phước đức” và “Công Đức”: Phước đức đưa đến quả tốt trong luân hồi. Công Đức giúp giải thoát luân hồi. Chỉ có Thiền Tông mới giúp tạo ra Công Đức.

V. KẾT LUẬN

Trong sáu pháp môn của Đạo Phật, chỉ duy nhất pháp môn Thiền Tông là pháp môn Giác ngộ – Giải thoát đúng nghĩa. Tất cả các pháp môn khác là pháp môn tu hành, hỗ trợ hoặc chuẩn bị căn cơ để một ngày nào đó người tu đủ nhân duyên bước vào pháp môn Thiền Tông.

Do đó, người tu Thiền Tông cần hiểu rõ sự khác biệt này, tránh chấp pháp, không lầm đường lạc hướng, và đi đúng lộ trình “Giác ngộ – Giải thoát” như Đức Phật đã dạy.

✍️ Mục lục: GIÁO LÝ THIỀN TÔNG VIỆT NAM – Q2 👉 Xem tiếp

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *